🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Giống cắn vào một miếng kẹo bông gòn, ngọt ngào, anh không muốn buông ra.

Ban đầu Khương Dư Dạng có thể đáp ứng yêu cầu, sau đó không theo kịp tiết tấu, yên lặng nhận lấy mưa rền gió dữ.

Anh hoàn toàn chiếm cứ chủ đạo, không cần nhẫn nại gì cả, càn quét toàn bộ những nơi đi qua, giống như một con sói thoả sức chém giết.

Nụ hôn này khác với mọi nụ hôn trước đây.

Chờ lấy lại tinh thần, cả người giống như đi dưới cơn mưa to, chỉ còn lại thở không ra hơi.

Đèn dây tóc trong phòng quá mức chói mắt, nằm ngửa nhìn một lát, Khương Dư Dạng cảm thấy ánh đèn đó như vụn kim cương, chiếu vào làm đầu người ta choáng váng.

Dây đai áo tắm dài của Thẩm Dực đã lỏng lẻo ra, xương bả vai phồng lên, cái bóng đổ xuống từ thân hình cao lớn kia vừa lúc chặn một phần ánh sáng đó.

Lòng bàn tay có vết chai mỏng lướt qua cánh môi ướt át của cô, mang gương mặt nam hồ ly tinh mà miệng lưỡi lại hết sức kiêu ngạo: “Khương Dư Dạng, có muốn anh không?”

“Em...” Khương Dư Dạng vốn dĩ muốn nói, hôm nay cô đang trong kỳ sinh lý không tiện, nhưng đột nhiên gáy cô bị giữ thật chặt, một nụ hôn khắc chế rơi trên mí mắt.

Như lông chim lướt qua, dính một chút ướt át.

Khương Dư Dạng có thể trông thấy bóng hình của mình ở bên trong một cách rõ ràng.

Rõ ràng chính là bộ dạng không khống chế được của chính mình.

Tắm xong, trên người anh còn có mùi hương sữa tắm cô mua, hơi thở ấm áp, từng đợt từng đợt nhẹ nhàng bao vây lấy cô.

Toàn bộ thế giới bị anh chiếm lấy, bất kể là thân thể hay là tinh thâng.

Thẩm Dực cứ ôm cô một cách bá đạo như vậy, lực cánh tay ôm vòng eo dần mạnh hơn, giống như muốn dung nhập cô vào thân thể anh.

Khương Dư Dạng co rúm lại, bất giác ôm lấy cổ anh, nơi đầu ngón tay chạm đến sợi tóc lạnh lẽo còn chưa lau khô của anh.

“Sao không nói gì thế?” Thẩm Dực cho rằng cô thẹn thùng, lại tắt đèn đi, căn phòng chìm trong bóng tối mờ mịt.

Đèn vừa tắt, cảnh tượng ngoài cửa kính càng thêm rõ ràng, Thủ đô trải qua một trận mưa xuân gột rửa, cuối cùng không khí cũng trở nên tươi mát, đèn đuốc trong đêm hội tụ thành dải đèn sáng mãi.

Đồng thời, Khương Dư Dạng cảm nhận được cái se lạnh từ vạt áo ngủ lan ra khắp người.

Thẩm Dực kiên nhẫn như đang bóc một món quà không tì vết tựa sứ trắng, mượn ánh trăng trong trẻo sâu thẳm, người trước mặt trắng như tuyết, hoa cả mắt.

Khương Dư Dạng khép hờ mắt, thấy giữa hàm răng anh là vải áo ngủ của mình, xộc xệch chồng chất trên vạt áo trước, sắp đến tận chỗ xương quai xanh.

Mái tóc màu đen rũ xuống, một giọt, hai giọt nước rơi xuống từ giữa sợi tóc.

Khương Dư Dạng ổn định lại hơi thở, cho dù không bật đèn cũng vẫn dùng mu bàn tay che hết lên đôi mắt: “Thẩm Dực... Hôm nay em không được.”

Thẩm Dực hô

Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chim-dam-trong-su-nuong-chieu-cua-anh/2022658/chuong-69.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Chìm Đắm Trong Sự Nuông Chiều Của Anh
Chương 69
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.