Khúc nhạc đệm nho nhỏ ban ngày không hề ảnh hưởng đến tâm trạng
của Đàm Duy. Ăn tối xong, cô ôm công chúa vào lòng hít hà điên cuồng cả một tiếng đồng hồ, đến mức làm cho con mèo cũng phải phát cáu.
10 giờ rưỡi, ba cô cuối cùng cũng về đến nhà. Hai ba con nịnh nọt nhau một phen, Đàm Duy lấy ra bộ quần áo mua cho ông buổi chiều: “Đẹp không ba?”
“Bảo bối mua thì chắc chắn là đẹp rồi.” “Mẹ trả tiền, nhưng là con chọn đó nha.”
Ba cô cũng không hề thất vọng, lập tức cởi áo khoác cũ ra mặc thử, “Mắt nhìn không tồi, trông ba như trẻ ra năm tuổi.”
Đàm Duy thoải mái nằm dài trên sofa, rất hưởng thụ những lời tâng bốc này. Rất nhanh ba cô ngồi xuống cạnh cô trò chuyện: “Công việc mệt lắm hả con?”
“Cũng ổn ạ.”
“Gầy đi rồi này.” Ba cô dùng tay chạm vào mu bàn chân cô, thấy hơi lạnh liền thuận tay lấy áo khoác của mình đắp lên cho cô. “Không cần vất vả quá, công việc mà, làm tàm tạm là được rồi.”
Đàm Duy xoa xoa con mèo: “Nói gì kỳ vậy? Con người cũng phải có tham vọng chứ?”
“Được được được, bảo bối nhà ta chắc chắn là đỉnh nhất rồi.” Ba cô nhìn cô rồi lại hỏi: “Vẫn chưa có bạn trai à?”
“Ba đoán xem?” Đàm Duy cười gian xảo.
Câu trả lời này đã quá rõ ràng. “Khi nào dẫn về cho ba mẹ xem mặt?” “Con muốn đi ngủ.”
…
Ở nhà đương nhiên là rất vui vẻ, nhưng không thể ở quá lâu,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-muoi-duy-tuu/2876991/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.