Đàm Duy không tính nổi đây là lần thứ mấy cô mất ngủ trong năm nay.
Thực ra đôi khi cũng không hẳn là mất ngủ, chỉ đơn thuần là bị cơn đau ngực hành hạ đến không ngủ ngon được, uống thuốc nhưng tác dụng lại rất chậm. Cô nằm trên giường lo âu chờ trời sáng. Cô có chút hoài niệm khoảng thời gian năm ngoái, lúc đó cô mệt đến mức về nhà là ngã đầu xuống ngủ ngay.
Hơn ba mươi tiếng sau, Diệp Hiểu Hàng mới trả lời tin nhắn của cô: [Tớ cũng yêu cậu.]
Diệp Hiểu Hàng không phải là người giỏi biểu đạt tình cảm, thường xuyên bảo Đàm Duy đừng có sến sẩm gọi cô ấy là bảo bối nữa.
Diệp Hiểu Hàng không nói cho Đàm Duy biết, khi cô ấy đặt chân lên mảnh đất xa lạ, trong lòng cô ấy tràn đầy mờ mịt và hoang mang. Dù xung quanh có rất nhiều người Trung Quốc, cô ấy vẫn cảm thấy cô độc.
Cô ấy thuê một căn phòng nhỏ, bên trong phòng không có gì cả, ngày đầu tiên cô ấy đã phải quấn chăn ngủ trên sàn nhà.
Cô ấy và Đàm Duy là những người không dễ kết bạn. Tính cách cô ấy lạnh lùng, quật cường, còn Đàm Duy lúc đó lại nhút nhát, nội tâm, chỉ khi gặp được đối phương mới dần dần trở nên tốt hơn.
Thứ tình cảm này không cần đến những thử thách sinh ly tử biệt, chỉ đơn giản là sự đồng hành và thấu hiểu lẫn nhau qua từng năm tháng mà cùng nhau xây nên một ngôi nhà vững chắc.
Diệp Hiểu Hàng đọc đi đọc lại
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chin-muoi-duy-tuu/2877006/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.