Cả Viên Phi và Ân Tú Vân đều hướng mắt về phía Liêu Cường. Anh ta vội vàng rút mấy tờ khăn giấy lau miệng, tiện tay chùi cả mặt bàn nơi vừa bị anh ta phun canh. May mắn thay, thứ chất lỏng kia chỉ vương vãi trên khu vực của Liêu Cường, không bắn sang những chỗ khác, càng không làm bẩn đến Ân Tú Vân đang ngồi đối diện.
“Xin lỗi, tôi hơi kích động quá.” Liêu Cường nhìn Viên Phi và Ân Tú Vân, nở một nụ cười áy náy.
Viên Phi liếc xéo Liêu Cường một cái.
Ân Tú Vân mỉm cười đáp lại Liêu Cường: “Không sao đâu.” Nói rồi, ánh mắt cô ta lại chuyển sang Viên Phi, vẻ kinh ngạc không giấu nổi trên gương mặt. Chính là anh ta, người đã chấm điểm rồi lại sửa điểm cho Dương Hồng Quyên. Ban đầu anh đã cho cô ấy có 1 điểm, điều đó chứng tỏ giữa họ chẳng hề thân thiết. Vậy mà sau đó lại thay đổi, thật sự khiến cô ta không thể hiểu nổi. Lẽ nào Dương Hồng Quyên đã bí mật tìm gặp anh, trao đổi điều gì đó mờ ám? Trong đầu Ân Tú Vân thoáng qua những suy nghĩ về một giao dịch không thể nói ra. Nhưng cô ta lại nghe anh họ Trần Tề nói Viên Phi vốn không gần phái nữ, vậy thì dù Dương Hồng Quyên có tìm đến, anh ta cũng chưa chắc đã gặp. Thế mà vừa nãy ở siêu thị, hai người họ lại có một cuộc trò chuyện nghe qua có vẻ quen biết, nhưng cũng lại xa lạ. Bao nhiêu nghi hoặc ngổn ngang trong lòng Ân Tú Vân. Cô ta cúi đầu, gắp một đũa
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cho-em-mot-cho-dua-vung-chac/2746465/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.