Sau lần thấp thỏm lo sợ vì lá thư tình kia, Khúc Ngưng Hề đã nhận thức sâu sắc được rằng: Phải cân nhắc trước khi làm việc, đi một bước thì phải nhìn ba bước.
Cũng may là nàng vẫn còn khá cẩn thận, nên mới giấu kiểu chữ mình hay dùng đi mà đổi thành một kiểu khác, nhưng, dĩ nhiên là, chỉ có vậy thôi thì vẫn chưa đủ.
Người trong cung mà, tai mắt ai nấy đều hết sức nhanh nhạy. Nếu là chuyện có liên quan đến Thái tử, họ lại càng dồn nhiều công sức vào việc điều tra hơn.
Một khi lá thư tình đó bị lộ ra ngoài, sớm hay muộn gì thì các bên cũng sẽ tra ra được nàng thôi.
Suýt chút nữa là đã gây ra họa lớn rồi.
Từ nay về sau, nàng tuyệt đối không viết thư nữa, một chữ cũng không dám động vào.
Bùi Ứng Tiêu nói có thể đưa cái khác, lẽ nào hắn đang muốn nói đến túi thơm hay khăn tay gì gì đó của nữ giới ấy à?
Khúc Ngưng Hề xòe mười ngón tay nhỏ như cọng hành của mình ra, chỉ đành để chúng chịu cực chịu khổ thôi…
Khúc Hoàng hậu thưởng cho một cây roi, cho phép nàng được tùy ý ra vào trường ngựa Hoàng gia, cưỡi những con ngựa tốt được nuôi trong đó.
Ít nhất thì, ngoài mặt Khúc Ngưng Hề cũng phải đi đến đó một, hai lần để vờ ra vẻ phối hợp.
Mặt khác, nàng để A Thúc hỏi thăm về Nghị Xa Hầu Thế tử trước. Bên cạnh đó, nàng còn mời tú nương đến may trang phục cưỡi ngựa.
Đã gần nửa năm trời không cưỡi ngựa, cơ thể
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-dong-cung-tieu-hoa-mieu/2714128/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.