Nơi mà Vương Cẩm Ý hẹn là một hồ sen lớn ở ngoại ô kinh thành.
Ước chừng phải trên trăm mẫu. Hôm nay, đương lúc hoa nở rộ, thuyền nhỏ lướt qua lướt lại trên mặt hồ, thu hút không ít văn nhân nhã khách.
Nơi đây không chỉ có mỗi cảnh đẹp, mà còn có thức ăn thôn dã mới mẻ.
Cá béo thơm ngon, hoa sen, hạt sen, ngó sen,… đều là những nguyên liệu tự nhiên có thể chế biến thành nhiều món ăn ngon trong tay các nữ đầu bếp.
Đây cũng là lần đầu Vương Cẩm Ý đến đây. Hắn ta nghe người ta giới thiệu nên mới quyết định chỗ này.
Hình như hắn ta có vẻ hơi sợ nước. Sau khi ăn xong, lúc hai người lên thuyền nhỏ, trông hắn ta còn căng thẳng hơn cả Khúc Ngưng Hề nữa.
Bởi phải đi lại dưới thân sen cao gầy mọc thành từng cụm, nên thuyền bè rất hẹp và nhỏ, không có vị trí nào để nha hoàn, tùy tùng đi cùng.
Thuyền nhỏ nên chỉ có hai người Vương Cẩm Ý và Khúc Ngưng Hề, rồi lại có thêm một người lái đò biết bơi nữa.
Hồ hoa sen, nói là hồ nhưng cũng bởi vì được dùng để nuôi trồng, nên trên thực tế, nước cũng không sâu lắm, có điều, bùn lắng lại dày hơn hồ bình thường một chút.
Thế nên, cũng không có gì là quá nguy hiểm cả. Các người hầu có thể ngồi thuyền khác nếu muốn đi theo hoặc chờ ở trên bờ.
Thuyền nhỏ lắc lư rời bờ, nhanh chóng biến mất dưới sự che chắn của lá sen.
Vương Cẩm Ý ho nhẹ một tiếng, mở miệng trước: “Vương mỗ phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-dong-cung-tieu-hoa-mieu/2714135/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.