Màn đêm nhanh chóng “nuốt chửng” ánh hoàng hôn.
Chim bay mệt thì về tổ, sâu thăm thẳm trong khu rừng, sương mù giăng lối, có đủ mọi loại âm thanh cứ liên tục vang lên.
Tuy đám hắc y nhân đã ra sức đuổi theo bọn họ rồi nhưng cuối cùng lại chẳng thành, người của Đông Cung nhanh chóng đuổi đến và bắt được bọn chúng.
Bùi Ứng Tiêu cũng đã dự liệu được rằng, sẽ có người “xuống tay” với Lục Diễm Hoa, “sự cố” ngựa hoảng loạn xảy ra vào tối hôm qua chỉ là một phép thử mà thôi.
Vì thế, hắn đã bố trí người, để cho Lục Diễm Hoa lấy thân làm “mồi nhử”, nhằm tạo ra thế “bọ ngựa bắt ve sầu, chim sẻ đợi phía sau”.
Nào ngờ, sau đó lại có một đám tử sĩ xuất hiện ngoài kế hoạch, không chỉ có thế, chúng còn nhắm vào hắn nữa.
Tuy xuất hiện nhiều người hơn trong dự tính, nhưng cũng không ảnh hưởng gì quá nhiều đến kế hoạch. Chỉ là, sự xuất hiện bất ngờ của Khúc Ngưng Hề đã dẫn đến một vài tình huống ngoài dự liệu.
Không chỉ vậy, trong khi các bên đang giao đấu vô cùng hỗn loạn, nàng đã bị rơi xuống sông.
Sau khi Bùi Ứng Tiêu cứu nàng, vì để giữ gìn thanh danh cho nàng, hắn vẫn chưa liên lạc với thuộc hạ của hắn ngay.
Kế hoạch ban đầu đã hoàn hảo lắm rồi, nào ngờ lại phát sinh quá nhiều tình huống bất ngờ, nên tình hình lúc bấy giờ mới trở thành “Thái tử biến mất không rõ tung tích ở đâu”.
Đến cả Minh Ân cũng không biết rằng, sau hốc cây đại thụ ẩn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-dong-cung-tieu-hoa-mieu/2714149/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.