Tất cả mọi người nhìn bọn họ nắm tay nhau mà phấn khích đến hoan hô nhảy nhót.
Ở Đại Hoàn, phu thê trẻ nắm tay nhau trên đường là chuyện thường thấy, nhưng nữ tử chưa xuất giá không thể tiếp xúc thân thể với nam tử, mà nay họ đã thành hôn rồi nên phải thích nghi với việc nắm tay ngay.
Dù Khúc Ngưng Hề tỏ vẻ bình tĩnh, nhưng lòng bàn tay nàng vẫn toát mồ hôi.
Lúc bước lên kiệu hoa, một tay Khúc Ngưng Hề cầm quạt, còn tay kia thì nắm lấy tay Bùi Ứng Tiêu, suýt chút nữa nàng đã giẫm lên làn váy của mình, may mà có Bùi Ứng Tiêu đỡ.
Lực tay của hắn rất mạnh, khiến Khúc Ngưng Hề tỉnh táo lại. Đừng nói là chỉ đỡ lấy nàng, nàng cảm thấy, có khi hắn còn có thể nâng nàng lên chỉ bằng một tay.
Sau khi lên kiệu, tuy hai người đã ngồi cạnh nhau, nhưng tay cũng không hề buông ra.
Họ đã có thể nói chuyện với nhau rồi.
“Căng thẳng à?” Bùi Ứng Tiêu không nhìn sang bên cạnh.
Kiệu hoa này không có thùng xe che chắn bốn phía, bên ngoài có thể nhìn thấy bóng dáng của hai người, bởi vậy nên họ vẫn phải ngồi thẳng lưng, có nói chuyện thì cũng không nên “châu đầu ghé tai”.
Khúc Ngưng Hề cử động đầu ngón tay, khẽ đáp: “Nhiều người nhìn quá…”
Nhìn đến mức khiến nàng choáng váng đầu óc, chưa kể giọng hát của hỉ bà vang lên bên tai cực kỳ to và rõ…
Đoàn đón dâu khởi hành, di chuyển dọc theo phố Chu Tước, sáo và trống diễn tấu suốt cả chặng đường. Ở sau kiệu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-dong-cung-tieu-hoa-mieu/2714190/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.