Khúc Ngưng Hề đã được nếm trải mùi vị của “hợp hoan thiên”.
Một tiểu cô nương như tờ giấy trắng, những món nàng từng ăn còn chẳng nhiều nhặn gì, huống chi đây còn là loại thuốc k1ch thích hiếm thấy.
Sao nàng có thể chống cự được? Thế nên cả người lảo đảo, từ đầu đến chân ửng hồng tựa áng mây chiều, đẹp đẽ tựa đào lý.
Quyến rũ mà sống động.
Lục Huấn Đình thân là xà độc, hắn không sợ độc dược, vả lại, hắn còn có khả năng khống chế chất độc điêu luyện. Bởi vậy nên mới dễ dàng chuyển tác dụng của hợp hoan thiên sang Khúc Ngưng Hề.
Miệng thì nói là niệm tình đây là lần đầu của nàng, làm thế có thể khiến nàng bớt khó chịu phần nào.
Nhưng vẫn khiến Khúc Ngưng Hề khóc thút thít, nước mắt lăn dài trên má.
Nàng chỉ biết đến các tư thế được vẽ trong tập tranh, mà loài người vẫn luôn hành sự như thế, còn tu hành giả biết cách phối hợp với tâm pháp thì sẽ đạt được một kết quả tuyệt vời cho đôi bên.
Nhưng nàng hoàn toàn không ngờ rằng, quá trình này lại khiến nàng khó chịu đựng đến mức độ ấy, cứ như là một loại tra tấn vậy.
Lục Huấn Đình ăn một trái linh quả, cắn nhẹ vỏ rồi chuyển phần thịt quả ngọt lành, mọng nước qua miệng nàng.
Hắn vẫn không nhúc nhích gì, dùng cách này để khiến người trong lòng mình từ từ bình tĩnh lại.
Đôi mắt Khúc Ngưng Hề đẫm lệ, nàng vô thức đón nhận, chẳng cảm nhận được hương vị gì, còn cả người thì cứ run rẩy không ngừng.
Nàng ăn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/choc-dong-cung-tieu-hoa-mieu/2714247/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.