Nghe đến đây, Hạ Bình Xuân liền nháy mắt liên tục với con trai.
Trì Húc hiểu ý, lập tức nắm lấy tay Diệp Tử đặt lên ngực mình, trịnh trọng nói: “Anh thề với trời, tình cảm anh dành cho em là thật lòng.”
Diệp Tử nhìn thấy cặp vợ chồng Trì Lỗi bên cạnh đang mỉm cười nhìn mình, mặt cô đỏ bừng, “Đừng có làm loạn.”
Cô định rút tay lại, nhưng Trì Húc lại nắm càng chặt hơn, “Em còn giận anh à?”
Diệp Tử trợn mắt: “Em nói bao giờ là em giận anh?”
Trì Húc lúc này mới cười thả tay ra, quay sang hỏi Hạ Bình Xuân: “Mẹ, mẹ mang món gì ngon đến vậy?”
Hạ Bình Xuân vội mở hộp cơm: “Mẹ làm bánh ngọt, bánh đậu đỏ và bánh nhân thịt bò cho hai đứa đấy, tranh thủ ăn khi còn nóng nhé.”
Vừa mở hộp cơm ra, Diệp Tử đã ngửi thấy mùi thơm nức của bánh.
Cô biết rõ đây là những món mà Hạ Bình Xuân đặc biệt làm cho mình.
Cô từng vô tình nói một lần rằng rất thích bánh ngọt và bánh đậu đỏ bà làm, Hạ Bình Xuân liền ghi nhớ trong lòng, thỉnh thoảng lại làm cho cô ăn.
Còn bánh thịt bò chắc là món Trì Húc thích.
Diệp Tử nhận hộp cơm và đũa từ tay Hạ Bình Xuân, chọn một cái bánh ngọt ăn trước.
Quả nhiên, Trì Húc chọn bánh thịt bò.
Chợt nhớ ra Lạc Ninh cũng thích món bánh ngọt này, cô liền nói với Hạ Bình Xuân:
“Dì ơi, dì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/2979188/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.