Lý Hương Cúc gật đầu, “Được, vậy cứ quyết vậy đi. Chút nữa bà sẽ nói với hai cha con nó.”
Lạc Ninh nhớ tới chiếc vòng ngọc phỉ thúy mà Dương Thái Liên nhờ cô đưa, liền lấy ra đưa cho bà nội.
“Bà nội, đây là vòng bà nội của Thừa Uyên gửi tặng bà. Bà xem thử có đeo vừa không, nhìn vòng khá rộng đó ạ.”
Lý Hương Cúc nhìn chiếc vòng ngọc, màu nền trong trẻo, điểm thêm sắc xanh, rất đẹp.
Bà cẩn thận cầm lên đeo thử, “Chiếc vòng đẹp thế này chắc cũng phải mấy vạn nhỉ?”
Ngưu Lập Quần cúi đầu nhìn kỹ, “Mấy vạn thì không được đâu, chắc phải hơn chục vạn.”
Lý Hương Cúc hoảng hốt, định tháo vòng ra.
“Đồ quý giá vậy bà không thể nhận được đâu, Lạc Ninh, cháu cầm về trả lại người ta đi. Mình đã ở không căn nhà này rồi, sao còn nhận thêm món quà đắt tiền như thế được.”
“Bà nội, bà cứ nhận đi ạ.” – Lạc Ninh giữ tay bà lại – “Nếu cháu từ chối được thì đã chẳng cầm đến đây rồi.”
Ngưu Lập Quần bật cười nói với bà:
“Không sao đâu, phu nhân rất thích sưu tầm vòng ngọc, mấy thứ này ở chỗ bà ấy nhiều lắm. Chiếc này chắc còn là cái rẻ nhất trong số đó ấy chứ. Đã đưa tặng rồi thì chắc chắn bà ấy cũng đã tính trước cả rồi.”
Quả đúng như vậy, chiếc vòng này đúng là rẻ nhất trong bộ sưu tập của Dương Thái Liên.
Bà đã tính kỹ rồi, nếu tặng đồ quá đắt, sợ Lý Hương Cúc không nhận.
Thấy Lý Hương Cúc vẫn còn do dự, Ngưu Lập Quần
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-cuoi-voi-la-canh-sat-ngam/2979229/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.