"Phan Xuân Mai, đây là mẹ của cậu sao, cô ấy trông thật trẻ trung và xinh đẹp!"
Một bạn học nam hâm mộ nhìn dáng người xinh đẹp duyên dáng của Trần Khả Như, rõ ràng là tất cả mọi người đều mặc áo phông xanh giống như nhau, so với những cô những dì trung tuổi đã phát tướng thì hoàn toàn không thuộc cùng một đẳng cấp.
Trẻ tuổi, khí chất hơn người, giống như là tiên nữ trong sách vậy.
Ngay sau đó có mấy người bạn học chơi có vẻ tốt hơn chạy tới, ríu ra ríu rít, cực kỳ giống một đám chim sẻ nhỏ.
Phan Xuân Mai nhìn Trần Khả Như mỉm cười một cái, nói thật nhanh: "Đương nhiên, đó chính là mẹ của tớ."
Trần Khả Như có chút kinh ngạc, nhưng cũng không vạch trần.
Đứa bé Xuân Mai này mới tám chín tuổi, đây cũng là độ tuổi đang thiếu thốn cảm giác an toàn, nhất là khi vừa mới chuyển đến một môi trường học tập mới, cộng thêm việc từ nhỏ cô bé đã không có mẹ.
Gia đình mồ côi mẹ không trọn vẹn đã khiến cho cô bé cảm thấy tự ti, cho nên mới thích và hưởng thụ cảm giác được mọi người vây quang sùng bái với ánh mắt hâm mộ, thỏa mãn cảm giác hư vinh.
Tự nhiên là Trần Khả Như không thể phá hỏng nó được, nếu không sẽ tạo ra kết quả hoàn toàn ngược lại, gây tổn thương đến lòng tự ái của cô bé.
Sau khi khoác lác một hồi, Xuân Mai rất hài lòng đi tới, cúi đầu, vặn vặn ngón tay, sợ hãi nói: "Chị Khả Như, thật xin lỗi...!Em không nên lừa dối các
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chong-toi-that-quyen-ru/1871155/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.