Hứa Chi Nhan bất chấp tất cả, kéo cổ áo sơ mi của anh, mạnh mẽ kéo về phía trước: “Muốn hôn thì hôn, đừng nhắc đến người khác.”
“Gâu!” Tai Nhỏ hùa theo. “Nếu dám mạnh tay, ta cắn ngươi què chân.”
Quả nhiên, chó giống chủ, một giọng điệu y hệt nhau.
Cận Thương Châu bị hai mẹ con bắt nạt tơi tả, vậy mà vẫn bật cười khẽ, trầm thấp.
Bên ngoài cửa, Đồ Mẫn đang định mở cửa bước vào thì bị một tiếng chó sủa dọa giật mình, tay cầm tay nắm cứng đờ.
Đúng lúc ấy, một giọng nữ vang lên ngay sau lưng khiến bà hồn bay phách tán:
“Dì đang làm gì thế ạ?”
Quay đầu lại, thấy là Tần Tư Bảo.
Bà thở phào một hơi, vẫn chưa hết bối rối: “Là con à, Tư Tư, đi nhẹ thôi làm dì sợ hết hồn. Dì… dì định vào trong gọi Nhan Nhan, con có việc gì à?”
Tần Tư Bảo đỏ mặt không rõ lý do, ấp úng: “Con tìm Nhan Nhan, có chuyện muốn nhờ em ấy giúp.”
“Vậy dì không vào nữa.” Đồ Mẫn cười hiền, “Con giúp dì nhắn với Nhan Nhan là nhanh thay váy cưới đi, họ hàng đang chờ.”
Nói xong, bà quay người rời đi.
Tần Tư Bảo đặt tay lên tay nắm cửa, đẩy ra. Ánh mắt cô ấy lập tức trở nên cảnh giác.
Chỉ thấy Hứa Chi Nhan đang ôm lấy cổ Cận Thương Châu, cả hai thân mật sát gần nhau. Thấy có người bước vào, cả hai cùng nhìn sang, kể cả Tai Nhỏ.
Trong một thoáng, Hứa Chi Nhan đẩy anh ra, cố làm ra vẻ điềm nhiên: “Anh đợi chút, bạn em đến tìm. Mấy chuyện của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-ky-yeu-duong-thap-bat-du/2988192/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.