"Mama..."
Tôi chầm chậm mở mắt ra đã thấy bảo bối dương đôi mắt ngây thơ trước mặt tôi.
"Mama? "
Không thấy tôi trả lời, bé lại một lần nữa gọi tôi.
Tôi đưa mắt nhìn quanh mới thấy ánh nắng đã tràn vào khắp căn phòng. Hóa ra tôi đã ngủ quên ở cạnh cửa sổ từ khi nào mà không biết.
Tôi vươn vai một cái rồi khẽ xoa đầu con.
"Sao thế? "
"Mama... ngủ? "
Trước sự ngây thơ của con, tôi chỉ cười trừ.
"Con đói rồi phải không? "
Thằng bé khẽ mỉm cười rồi gật đầu. Thế là tôi lại phải xuống chuẩn bị bữa sáng cho con, không quên rửa mặt và nhìn ngắm đôi mắt sưng vù trong gương.
Hôm nay là thứ bảy rồi, mỗi lần nhìn vào lịch tôi lại thấy rùng mình, đám cưới cận kề rồi...
Sau khi dùng bữa sáng, tôi và bảo bối chơi đồ hàng với nhau. Tôi bắt đầu chìm trong suy nghĩ miên man của bản thân, hôm nay, tôi đi đâu nhỉ?
Tôi chẳng biết phải đi về đâu, tôi sợ nếu tôi ra ngoài, tôi lại bắt gặp những "cuộc gặp gỡ trùng hợp" với người đàn ông kia.
Hiện tại, tôi không muốn gặp người đó, dù phần nào đó trong tôi đang đau và muốn gặp người đó.
Tôi có cảm giác người đó giữ đáp án cho những câu hỏi phức tạp trong đầu tôi.... Tôi có cảm giác, người đó nắm giữ chiếc chìa khóa mà bao lâu nay tôi tìm kiếm.
Nhưng tôi không thể sai thêm nữa, tôi không thể gặp người đó, tôi không thể...
Dù rằng, lời bài hát của anh vẫn vang vang bên tai tôi.
Cả ngày, tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-oi-len-giuong-nao/1829796/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.