Tiểu Mộc khẽ động đậy cái đầu thông minh, đại khái đã hiểu chủ nhân muốn làm gì.
Nó nhảy đến bên cạnh Lâm Khê, "Chủ nhân, chủ nhân, điện thoại của người."
Lâm Khê giật mình ngồi bật dậy, cảm giác c.h.ế.t lặng lan khắp cơ thể.
Chết rồi, xong đời!
Mấy tinh linh nhỏ biết cô đang đọc mấy cuốn tiểu thuyết nhảm nhí, hình tượng lạnh lùng của cô tiêu tan hết rồi.
Cô ho nhẹ vài tiếng, "Khụ khụ... Ta vô tình bấm nhầm vào quảng cáo bật lên thôi, các ngươi đừng để tâm."
Tiểu Mộc cười gian, "Chủ nhân, đọc thì đọc đi mà, năm xưa em đọc hàng trăm cuốn rồi, từ chủ tịch bá đạo yêu tôi, đến Đế thiếu âm hiểm cưng chiều mạnh mẽ, cuốn này của chủ nhân chỉ là loại bình thường thôi."
Ngón chân Lâm Khê co rút, mấy cái tên truyện nghe đã thấy xấu hổ vô cùng, nội dung thì khỏi phải nói.
Tiểu Mộc vỗ ngực, "Chủ nhân, người muốn đọc loại tiểu thuyết nào thì hỏi em, em đảm bảo giới thiệu cho người toàn truyện không có điểm trừ."
Lâm Khê xua tay, "Không cần, ta không đọc, vừa rồi là nhầm thôi."
Tiểu Mộc vận dụng sức mạnh mộc linh, lập tức mọc ra tám cánh tay, tự động lấy điện thoại mà tìm kiếm.
"Tiểu Mộc, trả lại điện thoại cho ta!"
Lâm Khê giật lại điện thoại, trên kệ sách đã có thêm năm sáu mươi cuốn mới, tốc độ của Tiểu Mộc vẫn nhanh như vậy.
Tiểu Mộc bay xuống giường, luồn qua cửa sổ, "Chủ nhân, ngươi cứ từ từ đọc, ta đi hái rau."
Tiểu Kim, Tiểu Thủy, Tiểu Hỏa và Tiểu Thổ thấy vậy cũng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chu-tich-phu-nhan-lai-bay-sap-boi-roi/2718397/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.