"Chị?" Kỷ Hân Hân gọi, "Sao chị lại thở dài? Em có nói chỗ nào không đúng sao?"
"Không. Nếu em và cậu ta đã hàn huyên nhiều như vậy thì chắc là những thứ nên biết đều biết rồi nhỉ?" Kỷ Phồn Âm lười biếng thuận lại lời nói mở đầu mà Kỷ Hân Hân vừa mới nói để hỏi lại.
"Nhưng cũng chưa chắc những gì cậu ta nói là thật nha." Kỷ Hân Hân nũng nịu nói, "Trước kia em luôn khuyên chị kết bạn, chị không nghe lời em; vậy mà lần này em mới rời khỏi có mấy tháng mà chị đã có bạn rồi, cho nên em mới hiếu kì như vậy đó."
Kỷ Phồn Âm ồ một tiếng: "Vậy em và cậu ta lại tâm sự thêm đi, rồi bảo cậu ta nói cho em biết về chuyện của chị là được."
"Chị lại nói mấy lời tiêu cực như vậy rồi..." Kỷ Hân Hân bất mãn nói, "Em về nước chị cũng không tới gặp em, cha mẹ nói chị cũng đã rất lâu rồi chưa trở về nhà, ngay cả em gái ruột mà cũng không gặp được chị của mình hay sao?"
"Tìm chị có việc gì à?"
"Không có chuyện gì thì không thể gặp chị sao?" Kỷ Hân Hân hỏi lại, "Chị hiện tại đang ở đâu vậy? Em mang đồ ăn sang nhà chị, chị không cần ra khỏi cửa, như vậy có được không?"
"Đừng tới đây, chị đang nghỉ phép." Kỷ Phồn Âm gọn gàng dứt khoát, không chút lưu tình cự tuyệt lời thỉnh cầu của Kỷ Hân Hân, "Hơn nữa lần này em trở về, không phải vì bề bộn nhiều việc lắm sao?"
Kỷ Hân Hân trở về hiển nhiên là đã
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuc-nghiep-the-than-luong-gio-muoi-van/1058290/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.