3
Nha dịch nghênh ngang rời đi, để lại một đống hỗn độn.
Tên vô lại bị Lý chính sai người khiêng đi vẫn còn giống họng kêu la: "Các ngươi dựa vào cái gì mà đuổi ta! Đây là chuyện nhà của ta và Trương goá phụ, người nhà ả không quản, sao đến lượt các ngươi quản!"
Ai mà không biết ta sống một mình mấy năm cũng chưa từng có người nhà xuất hiện?
Ta đảo mắt nhìn quanh, dân làng nhao nhao lùi lại.
Trước cửa nhà góa phụ thường nhiều thị phi. Mỗi nhà đều có con gái và những tức phụ trẻ tuổi, ai cũng không muốn vô cớ rước lấy phiền phức.
Ta lấy ra số bạc tích góp mấy năm nay, định lại cầu xin Lý chính.
Lý chính là người trong tộc của thôn, chỉ cần hắn chịu tốn tâm tư bảo vệ ta, hai tên lưu dân kia dù có khó chơi đến mấy cũng không thể đối đầu với cả thôn.
Ta lặng lẽ đến thăm, cửa sau nhà Lý chính không đóng, vừa vặn để ta nghe được dự định của tộc.
"Tên vô lại này thật đáng ghét! Lại còn có một biểu tỷ phu* làm việc ở huyện nha."
"Không thể vì một góa phụ ngoại lai khác họ mà đắc tội với người trong huyện nha được."
(*) Biểu tỷ phu: Chồng của chị họ.
...
Cuối cùng Lý chính chốt lại:
"Trương góa phụ là người có chủ kiến, nếu còn tìm đến, các ngươi cứ nhận lấy tiền bạc. Hừ, chúng ta không nhận cũng là hời cho tên vô lại kia. Cũng không cần vì nàng mà ra mặt nữa, lại cũng không phải là người nhà."
"Trương goá phụ trẻ tuổi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chung-ta-la-nguoi-mot-nha/2754188/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.