🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

5

Trong lòng ta hiểu rõ, người có thể hạ độc này chỉ có một, chính là Hoàng hậu, dù sao chỉ có Phó gia mới có giao dịch với Tây Vực.

Hoàng hậu cũng không hề tức giận, thẳng thắn thừa nhận chuyện này, còn nói kẻ tay nhuốm m.á.u tanh như ta, sao có thể xứng đáng làm vua?

Ta không hận Hoàng hậu, chỉ là cảm thấy thất vọng, nếu Lục đệ muốn làm Thái tử, sao không nói thẳng với ta?

Sau khi từ bỏ ngôi vị Thái Tử, ta chuẩn bị đến Lăng Hải Phủ tìm Chưởng Châu.

Lăng Hải Phủ quả nhiên là nơi quanh năm hoa nở, từ xa đã ngửi thấy mùi hương ngào ngạt, như thể nàng đang vẫy tay chào đón ta vậy.

Trước mộ của Chưởng Châu có một nam tử mặc áo đen, ngày ngày canh giữ ở đó.

Ta đã từng nhìn thấy hắn trong bức tranh Mười hai Thiết Giáp, hình như tên là Minh Sơ.

Hắn là ám vệ bên cạnh Chưởng Châu từ nhỏ, từ miệng hắn, ta đã biết được tất cả mọi chuyện của Chưởng Châu.

Thì ra Chưởng Châu của ta đã phải chịu nhiều đau khổ như vậy.

Ta biết mình sống không được bao lâu nữa, liền cầu xin Minh Sơ, nếu có thể, hãy chôn ta cùng với Chưởng Châu, sống cùng nàng, c.h.ế.t cũng muốn ở bên cạnh nàng.

6

Mơ mơ màng màng, ta phát hiện ra mình đã trọng sinh, trọng sinh về ngày gặp Chưởng Châu, nàng trốn trong đống cỏ khô, rụt rè theo ta về Đông Cung.

Nhưng chẳng bao lâu sau ta đã gặp vị hòa thượng vân du năm xưa, ông ấy liếc mắt một cái đã nhìn ra ta trúng độc Lạc Hồi, nhiều nhất chỉ sống được năm năm.

Ta nhìn Chưởng Châu đang ngủ say, âm thầm đưa ra một quyết định, kiếp này, nhất định phải bảo vệ nàng chu toàn.

Cẩm Hân

Phải dùng tất cả sức lực của mình, để cho Chưởng Châu một tương lai tươi sáng, để nàng được an nhàn vui vẻ.

Ta lớn hơn nàng tám tuổi, nếu không thể làm phu quân bảo vệ nàng cả đời, vậy thì làm huynh trưởng, gả nàng cho người có thể mang đến cho nàng hạnh phúc.

Người yêu nhau không nhất thiết phải ở bên nhau, chỉ cần nàng bình an là đủ rồi.

Minh Sơ, ám vệ năm xưa, là một người rất tốt.

Ta có thể cảm nhận được, tình yêu của hắn dành cho Chưởng Châu không hề thua kém ta.

Để Chưởng Châu ở bên cạnh hắn cũng tốt.

Để Chưởng Châu quên đi những ký ức đau buồn, ta đã cho nàng uống thuốc quên sầu, nhưng trong đó lại pha thêm một chút thuốc gây ảo giác.

May mà không gây ra ảnh hưởng gì lớn, Chưởng Châu trông vui vẻ hơn trước rất nhiều.

Hoàng hậu biết ta đưa Chưởng Châu về, giống như kiếp trước muốn đón nàng về cung nuôi nấng, nhưng kiếp trước ta đã không nghe ra hàm ý trong lời nói của bà ta, để tránh cho Hoàng hậu nghi ngờ, ta chỉ đành buông tay.

Hoàng hậu đặt tên cho nàng là Chưởng Châu, cho nàng mang họ Phó, ghi tên vào gia phả Phó gia, như vậy là đã trói chặt Chưởng Châu với Phó gia.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.