Khi quan sửa chữa ngọc diệp viết tên ta lên ngọc diệp, quanh tân ta bỗng nổi lên gió to.
Khi ta cùng đứng trên đài cao tế thiên với Hoàng Đế ngu dại, thiên địa mở mang, khí vận đủ màu sắc trào ra từ khe đất, cuồn cuộn không ngừng rót vào thân thể của ta.
Vô cùng nhẹ nhàng vô cùng khoan khoái.
Thiên địa trong tay, giang sơn mặc ta sai phái.
Ta không khỏi cười to.
Người hầu bên cạnh không hiểu vì sao ta bật cười, bọn họ bị cuồng phong nổi đến nỗi ngã trái ngã phải, không thể không nằm phục trên mặt đất, miễn cho bị gió thổi đi.
Khí vận càn khôn, linh khí nhân gian, tất cả đều tụ tập trên đỉnh đầu ta.
Linh lực trong cơ thể ta điên cuồng vận chuyển, dựa theo công pháp đánh sâu vào kỳ kinh bát mạch.
Linh khí hút vào kinh mạch quan khiếu hoá thành linh dịch, linh dịch như mưa nhập đan điền.
Vận thế đế quốc Tây Sơn khi chiều tà trở thành đồ bổ tốt nhất, tẩm bổ các loại kinh lạc bị hao tổn do tu luyện quá sức.
Linh dịch xuất phát từ đan điền, hoá thành mấy du ngư, phân biệt hướng tới huyệt Tử Phủ ở đỉnh đầu cùng Dũng Tuyền ở lòng bàn chân.
Du ngư hoá thành thuỷ xà, thuỷ xà hoá thành cự mãng.
Cự mãng lại hoá thành giao long, giao long lại hoá rồng.
Mây đen dồn nén bao phủ khắp nơi, ẩn ẩn ánh điện trong mây, lôi đình chớp động.
Tử điện đánh từ trên xuống, ta đẩy Hoàng đế ra, đôi tay nghênh đón lôi kiếp.
Cảm giác đau nhức từ bàn tay truyền
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuong-menh-nu-cuu-nhai-thap-that-lo/2751367/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.