Tôi lo lắng đi lên lầu, vừa định móc chìa khóa ra mở cửa thì thấy nhà đã có người mở.Tôi hơi ngẩn người, đúng lúc ngẩng đầu lên liền thấy gương mặt yêu nghiệt kia."Hừm, anh đi đâu ra đồng thế, trông như gấu thế này." Phương Tưởng nhìn thấy, cười tủm tỉm mà đưa tay lấy lá ngô trên người tôi xuống, vỗ vỗ miệng nói: "Thằng nhóc anh chơi phong phú quá, còn chơi cả dã chiến."Lúc này tôi mới phát hiện khi bò khỏi ruộng bắp tôi còn chưa sửa soạn lại, trên người còn có lá bắp dính vào người.Tôi trừng mắt nhìn Phương Tưởng vỗ vỗ thân thể, nói: "Đội cảnh sát có chuyện gì à, sao lại trở về?"Phương Tưởng chỉ túi đội cảnh sát trong tay, đúng là có chuyện xảy ra.
"Tôi trở về lấy mấy bộ quần áo, phải đi đến nơi khác giải quyết vụ án một thời gian."Tôi gật đầu, ngồi trên ghế salon nói với Phương Tưởng: "Đi, cậu đi vào trong nhà, tôi giúp cậu nhìn xem."Phương Tưởng không nói gì mà chỉ cau mày nhìn tôi.Tôi bị cậu ta nhìn đến mức hơi run rẩy, hỏi cậu ta sao thế.Phương Tưởng không có trả lời tôi, mà bước nhanh đến cạnh tôi, sau đó dùng tay đập vào bả vai tôi.Sức của cậu ta rất mạnh, một cái đập này khiến cho cả cánh tay tôi cũng đau đớn.
Tôi kéo tay Phương Tưởng ra, cau mày nói: "Cậu bị điên à, trước khi đi còn đánh tôi.""Anh đừng nhúc nhích." Vẻ mặt Phương Tưởng nghiêm túc, hai tay đè tôi lại.Nói thật, tôi đã quen biết Phương Tưởng mấy ngày nay nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/chuyen-phat-nhanh-am-duong/905890/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.