Hiện giờ, phòng làm việc trước của Quý Vân Vãn đã được dùng vào mục đích khác, nhưng cô cũng không quan tâm. Cô tự tìm một chỗ, lấy kẹo m*t ra ngậm vào miệng, rồi mở điện thoại bắt đầu lướt web.
Không lâu sau, bên trinh sát kỹ thuật đã báo tin: Ở thư mục ẩn trong máy tính của La Vân Chi chứa một lượng lớn phim nhựa* đồi trụy. Vì chúng được giấu khá kỹ, nên ban đầu họ không thấy.
*Phim nhựa: loại phim được làm từ các vật liệu cơ bản như polyme, gelatin, bromide bạc. Nó có độ nhạy sáng và mịn hạt rất cao, nên hiệu quả tạo hình và thẩm mỹ rất cao. Thường là phim được chiếu rạp, còn gọi là phim điện ảnh, phim lẻ hay phim chiếu rạp. Một nạn nhân nữ yếu đuối lại có tâm lý b**n th** như vậy, ai ngờ được chứ? Triệu Lâm tò mò mở ra xem, nhìn một lát, cậu ta cứng đờ người: “Mẹ nó, đây là thứ quỷ gì vậy, giam giữ, SM mạnh bạo... Vãi, cô gái này khẩu vị mặn thật đấy. Cô ta còn lưu đống ảnh của Châu Kế Phàm nữa kìa. Mẹ nó, mắt ông đây sắp mù rồi cứu cứu!!!!” Trinh sát kỹ thuật giữ chặt cậu ta: “Đừng chạy nhanh thế chứ, cậu đến đây xem tiếp nè. Vẫn còn video cô ta tự tra tấn mình nữa, tụi này đã mù thì cậu cũng phải mù!!!” “Đội trưởng Nghiêm! Điều tra ra rồi, quả nhiên La Vân Chi từng đặt phòng online của nhiều khách sạn tình thú. Hơn nữa... người đăng ký chung luôn khác nhau, có mấy người bạn trai cũ của cô ta.” “Đội trưởng Nghiêm, anh mau
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-o-trong-vuc-sau/2846570/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.