Nghiêm Liệt nhíu mày cũng không phải chuyện bất ngờ gì, vì câu đầu tiên Phong Độ nói khi ngước mắt lên chính là: “Nhà Thôi miên Tâm lý của các người, Quý Vân Vãn... đã tỉnh chưa?”
“Sao anh biết chuyện của Cố vấn Quý?”
Phong Độ không đáp, Nghiêm Liệt bỗng đập bàn, lạnh lùng bảo: “Hỏi thì trả lời! Tại sao anh lại biết chuyện của Cố vấn Quý?!”
Lúc này, Nghiêm Liệt nghe thấy giọng Quý Vân Vãn truyền ra từ trong tai nghe: “Xem ra người này đã hoàn toàn bị La Vân Chi thao túng rồi, để tôi, Đội trưởng Nghiêm. Không gặp được tôi, có lẽ hắn ta sẽ không khai gì đâu.”
Không lâu sau, cảnh sát bên cạnh Nghiêm Liệt rời khỏi phòng, Quý Vân Vãn bước vào ngồi kế anh.
“Cần tôi tự giới thiệu không?” Quý Vân Vãn bắt được cảm xúc thoáng qua trong mắt Phong Độ, cô gật đầu: “Xem ra không cần, anh biết tôi.”
“Nói nghe thử, trước khi chết La Vân Chi đã dặn dò gì về chuyện của tôi.”
Lần này, Phong Độ đã nhanh chóng trả lời: “Ả đã gửi cho cô rất nhiều thư, nhưng cô không nhận được.”
Quý Vân Vãn: “Ồ? Sau khi tỉnh dậy, quả thực tôi không phát hiện thư gì cả, gửi đến đâu? Cơ sở Tư vấn của tôi?”
Phong Độ im lặng một lát: “Ả nói cô là người duy nhất có khả năng biết danh tính của ‘gã’.”
Cả Nghiêm Liệt lẫn Quý Vân Vãn đều hiểu rõ ý nghĩa của câu này.
“Gã” ở đây không phải Châu Kế Phàm, mà là hung thủ còn lại trong vụ án giết người hàng loạt 9.25!
Quý Vân Vãn bất ngờ đứng lên.
Nghiêm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-o-trong-vuc-sau/2846571/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.