Ba năm trước.
Lần đầu tiên Cao Chí và Trình Húc Gia đến khu vực này là vào mùa thu. Con đường nhỏ đầy cỏ dại lầy lội sau cơn mưa. Cao Chí xuống xe đi một đoạn, giày da mới tinh dưới chân lấm lem bùn đất. Anh ta vừa đi vừa không nhịn được mắng: “Mẹ nó! Rốt cuộc cậu coi trọng điểm nào ở đây hả? Nơi thâm sơn cùng cốc quỷ quái này, có cải tạo thế nào cũng vô dụng thôi.”
“Hời đó, có hời ai không thích chiếm chứ. Cậu xem, trong mấy nhà này toàn người già yếu bệnh tật, cho bọn họ chút tiền là bọn họ đã cảm thấy biết ơn rồi nhanh chóng chuyển đi ngay. Còn về mấy căn nhà, anh em chúng ta bỏ chút đầu tư, làm trang trại hay công viên sinh thái gì đó đều không tồi. Chính vì là nơi thâm sơn cùng cốc nên không khí mới trong lành đó, cậu thì biết cái gì.”
Cách đó một đoạn xa, Cao Chí nhìn thấy có người đứng trước cửa một căn nhà, tóc che khuất nửa khuôn mặt, áo khoác ngoài màu xám trùm từ đầu đến chân.
Cao Chí: “... Làm tôi sợ muốn chết, sao chỗ này có cả kẻ điên vậy?”
Trình Húc Gia: “Người bình thường ai còn ở lại chỗ rách nát này chứ?”
“Sao tôi cứ cảm thấy hơi quen mắt nhỉ?” Cao Chí đến gần hơn, nói với giọng nghi ngờ: “Cậu xem cô ta... có giống Tô Ái Lệ học cấp hai cùng chúng ta không?”
Mặc dù Cao Chí và Trình Húc Gia học đại học hạng hai, nhưng thời trung học, ở mấy thị trấn nhỏ như vậy, bất kể hoàn cảnh gia
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-o-trong-vuc-sau/2846633/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.