Vân Vãn không thể vô duyên vô cớ cúp điện thoại của anh, hơn nữa âm thanh vừa rồi cũng không đúng.
Nghiêm Liệt nhanh chóng gọi cho Tưởng Minh Hải: “Minh Hải, bây giờ cậu lập tức lên lầu xem Vân Vãn có ở nhà không!”
“Hả?” Tưởng Minh Hải: “Không có đâu, vừa rồi em còn đi...”
Nghiêm Liệt nói với giọng lạnh lùng: “Ít nói nhảm, anh bảo cậu lên xem thì lên xem ngay đi!”
“Được được được, em lên ngay đây!” Tưởng Minh Hải vội lao ra cửa nhà lên tầng ấn chuông cửa, không ai đáp lại nên cậu ta ấn mật mã đi vào.
Thật ra cậu ta vốn biết mật mã nhà Nghiêm Liệt, nhưng từ khi Quý Vân Vãn vào ở, vì phép lịch sự nên cậu ta không bao giờ tự ý vào thẳng nhà.
Nhanh chóng đi một vòng trong phòng, Tưởng Minh Hải nói: “Anh, chị dâu không ở nhà! Áo khoác ngoài và túi của chị ấy cũng không thấy, chắc là buổi sáng đi rồi vẫn chưa trở về. Từ sáng đến giờ em không nghe thấy tiếng động gì, thật sự là chưa về.”
Nghiêm Liệt: “Biết rồi.”
Tưởng Minh Hải còn muốn hỏi anh có phải đã xảy ra chuyện gì không nhưng Nghiêm Liệt đã kết thúc cuộc gọi.
Tưởng Minh Hải nhất thời cũng hoảng sợ, cậu ta biết gần đây lại xảy ra chuyện gì đó, mọi thứ đều không được yên ổn. Vốn cậu ta muốn đi theo bảo vệ an toàn cho Quý Vân Vãn, nhưng với tính cách của Quý Vân Vãn, nếu cô không muốn để người khác đi theo thì sẽ có rất nhiều cách bỏ cậu ta lại. Cậu ta hoàn toàn không có cách
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-o-trong-vuc-sau/2846641/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.