"Haha, đồ vô dụng.”
“Mày nói ai là đồ vô dụng?”
“Tôi thật sự không ngờ rằng, cô ta nằm im trên giường bệnh lâu như vậy mà anh vẫn chưa chiếm được cô ta. Ngược lại sau khi cô ta tỉnh lại còn bị người khác cướp mất. Anh nói xem anh có phải đồ vô dụng không?”
“Tao không cho phép mày nói chị ấy như vậy... Rốt cuộc mày muốn làm gì?”
“Tôi muốn làm gì, không phải anh là người hiểu rõ nhất sao?”
“Mày muốn làm gì cũng được, nhưng không được tổn thương chị ấy! Mày biết mà, chị ấy là giới hạn của tao.”
“Ha ha ha ha, giới hạn của anh? Chẳng lẽ anh quên rồi sao? Trước khi anh gặp cô ta, giới hạn của anh là người nhà và tài sản. Sau khi gặp cô ta, anh mới biến thành một tên ngu xuẩn chìm trong tình yêu như vậy. Chỉ tiếc, ngu xuẩn chính là ngu xuẩn. cuối cùng đều thành công dã tràng thôi. Cơ hội năm đó tốt như vậy mà anh vẫn không chiếm được cô ta. Hiện giờ lại bất lực nhìn cô ta bị người khác cướp mất. Hối hận chưa?”
“Việc tao hối hận nhất chính là không đưa kẻ điên như mày vào tù!”
“Phải, tôi là kẻ điên. Vậy anh đoán thử xem... tôi sẽ còn làm ra chuyện điên rồ gì nữa?”
“Tao rất hối hận vì năm đó đã không giết mày.”
“Cho nên, bây giờ anh chỉ có thể bị tôi giết thôi.”
...
Thấy sắc mặt Quý Vân Vãn ngày càng tiều tụy, tuy bọn họ lo lắng nhưng không còn cách nào khác.
Sở Phong nói: “Tôi biết bất kể tôi có nói theo chiều hướng
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-ay-o-trong-vuc-sau/2846642/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.