Kết thúc điệu nhảy tiễn Yến Trạm xuống suối vàng, ta không có thời gian để ý đến Yến Từ.
Ta ngồi xổm xuống, tìm thấy trên t.h.i t.h.ể không đầu của Yến Trạm bốn miếng hổ phù, còn có ấn ngọc điền rồng do phụ vương đích thân khắc.
Cởi sợi tua đỏ buộc trên cán rìu, buộc vào răng ngọc rồng được chạm khắc tinh xảo.
Ta cẩn thận nâng ấn ngọc này lên, nhìn ánh chiều tà tuôn ra từ phía sau nó, hoàng hôn buông xuống, nó tỏa sáng rực rỡ.
Ánh sáng lấp lánh chuyển động trên từng lớp vảy ngọc của rồng, thật chói mắt, thật mê hoặc.
Quyền lực, quyền lực. Thứ xứng đáng được Yến Thiên Thu ta nâng niu trong tay, chỉ có quyền lực có thể hô phong hoán vũ!
Bước ra khỏi Kim Loan điện, cung nhân và binh lính đang bận rộn dọn dẹp chiến trường không hề chú ý đến ta.
Đặt hai ngón tay vào miệng, ta huýt một tiếng sáo bồ câu chói tai, chúng sinh đang bận rộn trước điện mới ngẩng đầu nhìn ta.
Bọn họ không hiểu chuyện gì đang xảy ra, trên mặt là vẻ mệt mỏi vừa trải qua trận chiến sinh tử và đầy hoang mang.
Ta nhấc đầu lâu bị ta chặt đứt của Yến Trạm lên, nắm chặt tóc hắn, lấy cái cổ đầy m.á.u của hắn làm bút.
Ta từ nhỏ đã luyện viết theo các bậc thầy thư pháp thiên hạ, từng nét từng nét, mạnh mẽ, sắc bén.
Đầu người làm bút, tường cung làm giấy, m.á.u làm mực, chấm m.á.u đóng ấn, ánh tà dương chiếu vào thánh chỉ đầy m.á.u của ta, thánh chỉ đầu tiên.
【Trẫm là con gái ruột của
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-benh-nhan-gian-phe-lieu/2717545/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.