Mục Noãn Tô đầu óc choáng váng, nhẹ nhàng đẩy tay anh ra, “Em muốn đi ngủ.”
Người này biết cô say còn nhân cơ hội làm chuyện bậy, hiện giờ lại muốn quấy rầy giấc ngủ của cô, thật đáng ghét.
“Vậy em nói cho anh biết, hôm nay em gặp ai à?” Hoắc Chi Châu tốt tính hỏi.
Mục Noãn Tô “Ừ” một tiếng.
“Ai?” Giọng nói của Hoắc Chi Châu đột nhiên giảm xuống quãng tám.
Mục Noãn Tô có vẻ khó chịu, bỗng nhiên quát to lên một tiếng: “Tên khốn Hề Thành Nam!” Nói xong cô quay người tìm tư thế ngủ thoải mái, không để ý đến anh nữa.
Hoắc Chi Châu lập tức không còn buồn ngủ.
Hề Thành Nam…..
Bóng dáng của một người thiếu niên trẻ tuổi hiện ra trong đầu anh.
Dáng vẻ 17, 18 tuổi, mặt mày anh tuấn, mặc bộ đồ học sinh rộng thùng thình đi giày thể thao màu trắng. Anh ta đứng bên cạnh thiếu nữ xinh đẹp tươi sáng, khoé môi cong lên chăm chú nhìn cô.
Trong nháy mắt anh nhận ra, nam sinh kia và Mục Noãn Tô còn không phải là một đôi à.
Tình yêu học trò giữa tiểu thư nhà giàu và cậu nhóc nhà nghèo, có thể duy trì được bao lâu?
Anh biết rõ dã tâm của loại nam sinh này, cũng biết được nhược điểm của anh ta.
Cho nên, sau đó anh đi đến nước Anh tìm giáo sư của mình, mọi chuyện diễn ra rất thuận lợi theo ý của anh.
Nam sinh với tư cách một học sinh xuất sắc của trường học, đã nhận được cơ hội trao đổi học tập ở nước Anh, sau đó được giáo sư ở đây coi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-chet-cung-khong-ly-hon/2114193/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.