Đường Diệc Ninh vào phòng tắm trước, muốn rửa mặt cho tỉnh rượu, tiện thể lấy lại bình tĩnh.
Đứng dưới vòi sen, cô ngẩng mặt lên, nhắm mắt lại để dòng nước ấm xối lên mặt và cơ thể, trong đầu lại vang vọng những lời Mạc tỷ đã nói ban chiều.
Cô đã xác định rồi — cô thật sự muốn đi Quảng Châu, rất muốn đi.
Ban đầu cô cứ tưởng mình chỉ là một nhân viên nhỏ không mấy quan trọng ở văn phòng Tiền Đường, là một người bình thường trong mắt Mạc Huệ Thanh. Nhưng không ngờ Mạc tỷ lại đích thân ngỏ lời mời, nói rằng cô có thể trở thành trợ thủ đắc lực của chị ấy.
Mạc Huệ Thanh công nhận nhân phẩm và năng lực của cô — sự tin tưởng ấy không dễ gì có được, Đường Diệc Ninh cảm thấy bản thân thật may mắn.
Đây là một cơ hội.
Dù xét ở phương diện nào — lương thưởng, nội dung công việc, triển vọng phát triển, hay là năng lực của người lãnh đạo và tinh thần đồng đội — tất cả đều khiến cô không khỏi rung động.
Cô chưa đầy 25 tuổi, bạn bè cùng khóa học cao học vẫn còn đang mải miết làm luận văn tốt nghiệp. Họ có thể vì tương lai mà chọn một thành phố để bắt đầu, tại sao cô lại không thể nhân lúc còn trẻ mà bươn chải một lần?
Chỉ vì cô đã kết hôn ư?
Cô biết Giang Khắc sẽ tức giận, sẽ không đồng ý, nhưng không ngờ anh lại phản đối gay gắt đến thế, thái độ lại dứt khoát như vậy.
Sai là ở chỗ cô uống quá chén, nói ra vào
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-duong-da-ket-hon-chua-sinh-con/2784761/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.