Chương 63: Các cậu không ở bên nhau thì ai ở bên nhau nữaTớ thấy có lẽ anh ta cảm thấy dạo này cậu lạnh nhạt với anh ta, không chạy theo anh ta nữa nên mới quay lại níu kéo, đúng là tên đáng ghét.
”
==============Hồ Dục Uyển rút một tờ trong đó ra, “Lúc đó tớ đùa anh ấy, nói người này cũng không tệ.
Buổi tối, một người bạn cùng phòng khác cũng đã quay lại.Triệu Thương Thương lập tức trả lời, “Thế nào mới phù hợp?
Hồ Dục Uyển là trưởng phòng ngủ, cô ấy tham gia đội tình nguyện dạy học Đom Đóm, cuối tuần này đã cùng đội xuống vùng quê.Bên dưới là một số phương pháp được cư dân mạng trả lời:
Vừa về đã nghe chuyện của Triệu Thương Thương và Giang Tuần, cũng không khỏi tò mò.Ngày nào cũng có lịch trình dày đặc, thường xuyên không về ký túc xá qua đêm.
Hồ Dục Uyển coi như là người an tĩnh nhất trong phòng ngủ, cô ấy đến từ thành phố Tô, nói giọng Ngô ngọt ngào, sau khi biểu diễn đàn tì bà, hát bà “Thanh thanh mạn” trong tiệc tối chào đón tân sinh viên, cô ấy đã nổi tiếng trong khoa, có không ít chàng trai cùng lúc theo đuổi cô ấy.Quên đi, tớ đi nghỉ ngơi một lúc rồi đi tắm, mệt chết mất.
Hồ Dục Uyển chưa gặp Giang Tuần, bào Vương Hiểu Cách cho cô ấy xem ảnh trên diễn đàn.”
Điện thoại trên bàn của cô ấy rung liên tục, nhận được hết tin nhắn này đến tin nhắn khác.Cậu dùng hai ngón tay phóng to bức ảnh nền đỏ chữ đen trên điện thoại, nhìn rõ thông tin trên đó, là giới thiệu tình hình của vài người đàn ông.
“Anh trai họ Cam kia lại gửi tin nhắn cho cậu à?” Thành Đóa hỏi.Chỉ có Triệu Thương Thương lâm vào trầm tư.
Hồ Dục Uyển có một anh trai hàng xóm cũng học ở Đại học Y học cổ truyền, hơn cô ấy một khóa, chuyên ngành kỹ thuật sinh học. Hồ Dục Uyển đăng ký tham gia đội tình nguyện Đom Đóm là vì anh ta.”Anh ấy tỏ tình với tớ, nói đồng ý hẹn hò với tớ, có điều tớ nói phải suy nghĩ thêm.
Cô ấy từng tỏ tình nhưng người đó không đồng ý, cũng không từ chối, chỉ nói tạm thời chưa có ý định yêu đương nhưng vẫn hỏi han ân cần không phân rõ giới hạn với cô ấy như trước.”
Như gần như xa, cảm giác như đang vờn cô ấy.”
Chàng trai họ Cam cũng là đội trưởng của hoạt động giảng dạy trong hai ngày cuối tuần vừa rồi.”Cậu thấy mấy người trên này thế nào?
“Anh ấy tỏ tình với tớ, nói đồng ý hẹn hò với tớ, có điều tớ nói phải suy nghĩ thêm.” Hồ Dục Uyển nói.Đặt nến hình trái tim dưới lầu, hát những bài tình ca để bày tỏ tình cảm.
Thành Đóa vỗ tay: “Làm tốt lắm! Để anh ta nếm thử cảm giác đó đi!”Hồ Dục Uyển gật đầu: “Thật ra tớ cũng biết nên mới không đồng ý thử với anh ấy.
Triệu Thương Thương hỏi: “Sao anh ta lại đột nhiên tỏ tình thế?”Thành Đóa: “…
Trước đó thái độ của anh ta không phải như vậy.Bên trên có số điện thoại, có thể liên hệ thử.
“Đột nhiên nghĩ thông chăng?””
Hồ Dục Uyển lấy một chồng giấy đỏ trong ba lô ra, “Hôm nay về có đi ngang qua công viên, đi nhầm vào khu mai mối, đây là mấy người môi giới ép tớ nhận.”Cậu khẽ chỉnh lại gọng kính trên sống mũi, ánh mắt tập trung.
Trên giấy đỏ in tư liệu của nhà trai.Lý Ôn ngượng ngùng, “Không thể hỏi hả?
Hồ Dục Uyển rút một tờ trong đó ra, “Lúc đó tớ đùa anh ấy, nói người này cũng không tệ. Bên trên có số điện thoại, có thể liên hệ thử.””
Triệu Thương Thương: “Anh ta không tưởng thật đó chứ?”000 tệ, tính cách thật thà chất phác.
Hồ Dục Uyển: “Tớ lấy điện thoại ra trực tiếp thêm WeChat, gửi lời mời kết bạn luôn, anh ấy đột nhiên vô cùng tức giận ngăn tớ lại, sau đó nói anh ấy thích tớ, có thể thử với tớ.”Giang Tuần hơi nhíu mày, gửi một dấu chấm hỏi.
Thành Đóa: “…”Cậu nói rất bình thường, không có chút mập mờ nào, nhưng trái tim của Triệu Thương Thương như thể đột ngột mất đi nhịp đập bình thường.
Thành Đóa: “Không biết nói thế nào, nhưng rất cạn lời, tớ cảm thấy anh ta chỉ bị cuốn vào ham muốn chiếm hữu chứ không có sự chân thành nào.”Bề ngoài trông có vẻ ngây ngô, dễ mến, nhưng lại rất chịu chơi, tiền nhiều và mê tiệc tùng.
Cô ấy nhìn sắc mặt Hồ Dục Uyển, “Tớ nói chuyện hơi thẳng thắn, cậu đừng để tâm nhé. Tớ thấy có lẽ anh ta cảm thấy dạo này cậu lạnh nhạt với anh ta, không chạy theo anh ta nữa nên mới quay lại níu kéo, đúng là tên đáng ghét.”Vương Hiểu Cách: “Quao, sao cậu ấy nói chuyện ngọt thế!
Hồ Dục Uyển gật đầu: “Thật ra tớ cũng biết nên mới không đồng ý thử với anh ấy. Quên đi, tớ đi nghỉ ngơi một lúc rồi đi tắm, mệt chết mất.”Trong ký túc xá nam của Học viện Mỹ thuật.
Chỉ có Triệu Thương Thương lâm vào trầm tư.Như gần như xa, cảm giác như đang vờn cô ấy.
“Tiểu Uyển, cho tớ mượn dùng xấp giấy đỏ kia được không?”Hồ Dục Uyển coi như là người an tĩnh nhất trong phòng ngủ, cô ấy đến từ thành phố Tô, nói giọng Ngô ngọt ngào, sau khi biểu diễn đàn tì bà, hát bà “Thanh thanh mạn” trong tiệc tối chào đón tân sinh viên, cô ấy đã nổi tiếng trong khoa, có không ít chàng trai cùng lúc theo đuổi cô ấy.
Hồ Dục Uyển không biết cô muốn làm gì, dù sao giữ lại cũng vô dụng, “Cho cậu đó.””
Triệu Thương Thương mở ra:Chọn một ngày lễ, lợi dụng không khí lễ hội để tăng cơ hội thành công trong việc tỏ tình.
Lỗ XX, nam, 26 tuổi, chiều cao 170+, hộ khẩu Bán Giang, sở hữu hai căn nhà ở Hà Tây, sống bằng thu nhập từ việc cho thuê nhà.Triệu Thương Thương suy nghĩ
một chút rồi nói: “Nam nữ bình đẳng trong chuyện này, để tớ làm trước cũng được.
La XX, nam, 31 tuổi, hơi mập, lập trình viên, tiền lương 40.000 tệ, tính cách thật thà chất phác.Lý Ôn kéo ghế tới, dạng chân ngồi xuống.
Từ XX, 35 tuổi, giáo viên cấp 3, có biên chế, là con một trong gia đình. Cả cha mẹ đều là giáo viên, xuất thân từ gia đình tri thức.”
Triệu Thương Thương chụp lại mấy tờ này, Thành Đóa hỏi cô: “Cậu lại làm gì thế?””Là người trường mình hả, xinh không?
Triệu Thương Thương cười bí hiểm, “Tiếp tục thăm dò.”Hơi nóng bốc lên, phủ một lớp sương mờ trên kính.
Trong ký túc xá nam của Học viện Mỹ thuật.Giang Tuần ôm laptop ngồi trên giường đọc tạp chí văn học mỹ thuật.
Giang Tuần ôm laptop ngồi trên giường đọc tạp chí văn học mỹ thuật. Mái tóc đen nhánh còn hơi ẩm, ánh sáng lạnh từ màn hình phản chiếu trong đôi mắt. Cậu khẽ chỉnh lại gọng kính trên sống mũi, ánh mắt tập trung.”
Lý Ôn từ bên ngoài trở về, hai má đỏ bừng, ánh mắt mơ hồ nhìn Giang Tuần trên giường, “Cậu chưa ngủ à?””Cậu đúng là rất ưu tú.
Giọng nói say khướt, rõ ràng là đã uống quá nhiều.” Ký túc xá bốn người này hiện chỉ có hai người ở.”
Bạn cùng phòng duy nhất của Giang Tuần, Lý Ôn là một chuyên gia xã giao, là cậu ấm con nhà giàu, gia đình sở hữu chuỗi khách sạn. Bề ngoài trông có vẻ ngây ngô, dễ mến, nhưng lại rất chịu chơi, tiền nhiều và mê tiệc tùng. Ngày nào cũng có lịch trình dày đặc, thường xuyên không về ký túc xá qua đêm.Trong ký túc xá nữ số 7 của Đại học Y học cổ truyền.
Không ngờ tối nay lại về.Triệu Thương Thương mở ra:
Lý Ôn kéo ghế tới, dạng chân ngồi xuống. Đột nhiên, ánh mắt cậu ta sáng lên, dán chặt vào chiếc gối ôm hình củ cà rốt trên giường Giang Tuần như vừa phát hiện ra một vùng đất mới: “Móa, ai tặng cậu cái gối ôm này vậy?”
“Cô gái thầm mến cậu à?”Trước đó thái độ của anh ta không phải như vậy.
“Là người trường mình hả, xinh không?”Triệu Thương Thương cầm điện thoại nhắn tin, ba Gia Cát Lượng đứng phía sau bày mưu tính kế.
Lý Ôn vừa mở miệng là bắt đầu thao thao bất tuyệt. Giang Tuần gập laptop lại, xuống giường rót một cốc nước ấm. Hơi nóng bốc lên, phủ một lớp sương mờ trên kính. Cậu đứng từ trên cao, cúi xuống nhìn Lý Ôn đang nằm ườn trên ghế. Chỉ một ánh mắt thôi đã khiến Lý Ôn lập tức im bặt.Cậu đứng từ trên cao, cúi xuống nhìn Lý Ôn đang nằm ườn trên ghế.
Lý Ôn ngượng ngùng, “Không thể hỏi hả?”Hồ Dục Uyển: “Tớ lấy điện thoại ra trực tiếp thêm WeChat, gửi lời mời kết bạn luôn, anh ấy đột nhiên vô cùng tức giận ngăn tớ lại, sau đó nói anh ấy thích tớ, có thể thử với tớ.
“Ngày mai là buổi kiểm tra môn Khái luận Mỹ thuật…”Vừa về đã nghe chuyện của Triệu Thương Thương và Giang Tuần, cũng không khỏi tò mò.
Giang Tuần chưa nói xong đã bị tiếng kêu thảm thiết của Lý Ôn ngăn lại, “Anh Giang, anh Tuần, anh em tốt giúp đỡ chút nhé. Mai có tiết lúc 8 giờ, giờ mà cày thì cũng không kịp nữa rồi…”Chương 63: Các cậu không ở bên nhau thì ai ở bên nhau nữa
Làm khó cậu ta còn nhớ có tiết lúc 8 giờ sáng ngày mai.============== Giang Tuần uống một hớp, bình thản nói: “Cậu thức trắng đêm là kịp thôi.””
Điện thoại im lặng sáng lên, là tin nhắn của Triệu Thương Thương, Giang Tuần đặt ly nước xuống, ngắt lời Lý Ôn: “Cậu im lặng chút được không?”Chàng trai họ Cam cũng là đội trưởng của hoạt động giảng dạy trong hai ngày cuối tuần vừa rồi.
Cậu dùng hai ngón tay phóng to bức ảnh nền đỏ chữ đen trên điện thoại, nhìn rõ thông tin trên đó, là giới thiệu tình hình của vài người đàn ông.Mai có tiết lúc 8 giờ, giờ mà cày thì cũng không kịp nữa rồi…
Giang Tuần hơi nhíu mày, gửi một dấu chấm hỏi.”Tiểu Uyển, cho tớ mượn dùng xấp giấy đỏ kia được không?
Triệu Thương Thương bắt đầu bịa chuyện: “Hôm qua đi công viên tình cờ gặp khu mai mối, có một dì giới thiệu cho tôi.””
“Cậu thấy mấy người trên này thế nào?”Không ngờ tối nay lại về.
“Dì nói tôi rất ưu tú, phải giới thiệu tài nguyên chất lượng tốt cho tôi.””
Giang Tuần vuốt tóc, cảm thấy khó chịu với mùi rượu từ người Lý Ôn. Cậu bước về phía ban công, mở cửa sổ cho thoáng, vừa trả lời tin nhắn của Triệu Thương Thương: “Ánh mắt của dì không tệ.”Chỉ một ánh mắt thôi đã khiến Lý Ôn lập tức im bặt.
Mấy giây sau cậu lại bổ sung:” Hồ Dục Uyển nói.
“Cậu đúng là rất ưu tú.”Hồ Dục Uyển có một anh trai hàng xóm cũng học ở Đại học Y học cổ truyền, hơn cô ấy một khóa, chuyên ngành kỹ thuật sinh học.
Trong ký túc xá nữ số 7 của Đại học Y học cổ truyền.Điện thoại im lặng sáng lên, là tin nhắn của Triệu Thương Thương, Giang Tuần đặt ly nước xuống, ngắt lời Lý Ôn: “Cậu im lặng chút được không?
Triệu Thương Thương cầm điện thoại nhắn tin, ba Gia Cát Lượng đứng phía sau bày mưu tính kế.”Đột nhiên nghĩ thông chăng?
Vương Hiểu Cách: “Quao, sao cậu ấy nói chuyện ngọt thế! Rõ ràng nhìn vẻ ngoài thì rất lạnh lùng giống hệt đóa hóa lạnh lùng, đây chính là sự đối lập đáng yêu sao!””
Ánh mắt Thành Đóa sắc bén, “Cậu ấy tránh câu hỏi phía trước, cậu hỏi cậu ấy thấy những người kia thế nào, cậu ấy không nói.”Cô ấy từng tỏ tình nhưng người đó không đồng ý, cũng không từ chối, chỉ nói tạm thời chưa có ý định yêu đương nhưng vẫn hỏi han ân cần không phân rõ giới hạn với cô ấy như trước.
Thành Đóa vừa dứt lời, Triệu Thương Thương đang do dự tìm từ ngữ, thì tin nhắn của Giang Tuần lại xuất hiện, thẳng thừng trả lời cô: “Họ quá già rồi, không phù hợp với cậu.””
Triệu Thương Thương lập tức trả lời, “Thế nào mới phù hợp?””
Giang Tuần: “Người tầm tuổi cậu.”Hồ Dục Uyển chưa gặp Giang Tuần, bào Vương Hiểu Cách cho cô ấy xem ảnh trên diễn đàn.
Cậu nói rất bình thường, không có chút mập mờ nào, nhưng trái tim của Triệu Thương Thương như thể đột ngột mất đi nhịp đập bình thường.”
Cô hỏi Thành Đóa, người mặc dù đang độc thân nhưng đã từng có bảy người bạn trai: “Có phải cậu ấy đang ám chỉ gì không? Tầm tuổi như tớ chẳng phải là cậu ấy sao, bọn tớ cùng ngày sinh mà.”Ánh mắt Thành Đóa sắc bén, “Cậu ấy tránh câu hỏi phía trước, cậu hỏi cậu ấy thấy những người kia thế nào, cậu ấy không nói.
Thành Đóa không khỏi kinh ngạc, “Vãi, hai người còn sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm?””
Vương Hiểu Cách: “Các cậu không ở bên nhau thì ai ở bên nhau nữa!””
Hồ Dục Uyển: “Cậu có thể thử bày tỏ tình cảm với cậu ấy, nếu không thì chờ cậu ấy tỏ tình cũng được, chắc chắn cậu ấy thích cậu mà.”Để anh ta nếm thử cảm giác đó đi!
Triệu Thương Thương suy nghĩ một chút rồi nói: “Nam nữ bình đẳng trong chuyện này, để tớ làm trước cũng được.”Buổi tối, một người bạn cùng phòng khác cũng đã quay lại.
Cô mở trình duyệt ra bắt đầu tìm kiếm: Làm thế nào để tỏ tình với người mình thích.Mấy giây sau cậu lại bổ sung:
Bên dưới là một số phương pháp được cư dân mạng trả lời:”Anh trai họ Cam kia lại gửi tin nhắn cho cậu à?
Triệu Thương Thương cảm thấy những cách này hoặc quá sến súa, hoặc không đáng tin, cô quyết định phải tự nghĩ ra một cách tốt hơn.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.