Học sinh trao đổi rời đi trước kỳ thi cuối kỳ một tuần.
Giáo viên phụ trách tiếp đón bọn họ đã tổ chức một bữa tiệc chia tay.
Bầu không khí chia ly hòa tan đi những xung đột trước đây, khiến mọi người không nỡ, Thẩm Vân Phi lại tiếp tục sôi nổi như lúc mới tới.
Trao đổi quà chia tay với mọi người.
Ngày họ đi, Thẩm Vân Phi đặc biệt hỏi Triệu Thương Thương: "Honey, cậu có gì muốn tôi đưa cho Trương Đán giúp không?"
Triệu Thương Thương mờ mịt lắc đầu.
Thẩm Vân Phi giả vờ ôm tim: "Đán Đán thật đáng thương." "Honey, cậu tuyệt tình quá."
Triệu Thương Thương: "Tôi đã nói mấy câu như chúc cậu ấy tiền đồ như gấm trong lưu bút rồi. Nếu phải nói thêm vậy thì chúc cậu ấy có tương lai tươi sáng đi."
Thẩm Vân Phi: "Tôi sẽ chuyển lời cho cậu ấy."
Giang Tuần ngồi cùng bàn lật sách, nhìn qua với ánh mắt sâu xa. Tim Triệu Thương Thương đập loạn nhịp trước ánh mắt chăm chú của cậu, hỏi: "Sao thế?"
Giang Tuần không nói lời nào, lắc đầu.
Thẩm Vân Phi đi vòng qua bên cạnh cậu, nghiêm túc lại ẩn ý đưa tình hỏi: "Tôi sắp đi rồi, bạn học Giang Tuần có muốn nói gì với tôi không?"
Giang Tuần suy nghĩ vài giây rồi nói ra ba chữ: "Đi thong thả." Sự khách sáo độc nhất của người Trung Quốc.
Thẩm Vân Phi tức giận chạy đi chỗ khác tìm an ủi.
Triệu Thương Thương tựa trán vào sách, mái tóc xõa trên vai khẽ run, cười không ngừng: "Bàn về nghệ thuật nói chuyện."
"Cậu ta lúc nào cũng tới nói chuyện
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-gai-bat-gio-lan-vu-lam/1733010/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.