Chương 16 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Trời vừa vào đêm, con phố ăn vặt sáng rực lên với từng hàng bảng hiệu đủ màu sắc rực rỡ. Phố này nổi tiếng với món nướng, lâu dần hình thành nên một nền văn hóa đường phố độc đáo của riêng nó. Trong không khí tràn ngập mùi thơm của than hồng và gia vị thì là, hai bên đường bày đầy bàn ghế bình dân, trên bàn phủ khăn trải bàn dùng một lần. Dù con phố này đã rất cũ, nhưng vẫn có rất nhiều người tranh thủ màn đêm lái xe đến đây, cho dù phải xếp hàng cũng nhất quyết phải ăn được một miếng món nướng chuẩn vị nhất của địa phương. Cố Nguyên đứng bên cạnh một cái thùng rác, liếc nhìn vào trong thùng thấy cắm đầy những que tre và bát đũa dùng một lần đã qua sử dụng. Mặt đất dưới chân cậu phủ một lớp dầu đen đặc quánh, nhưng đó vẫn chưa phải điều khiến cậu nghẹt thở nhất. Thứ thực sự khiến cậu ngột ngạt chính là đám đông đen kịt, không nhìn thấy điểm dừng. Nén xuống cảm xúc tiêu cực có thể bùng phát bất cứ lúc nào, cậu xách chiếc hộp khám nghiệm màu bạc bước vào một quán nướng cũ kỹ. Cảnh sát đứng bên ngoài quán nướng hỏi: “Lúc xảy ra vụ việc, các người đang làm gì?” Lớp trang điểm trên mặt bà chủ đã lem nhem vì nước mắt, mái tóc búi cao rối bù buông xõa xuống vai, trông bà rũ rượi, như thể trái tim đã hoàn toàn chết lặng. Thấy vợ mình không còn tâm trạng trả lời, ông chủ đành phải lên tiếng: “Lúc đó tôi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/2921333/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.