Chương 55 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Cố Nguyên ngủ rất say, hoàn toàn không ý thức được rằng lúc này mình đang được Mặc Lâm bế vào phòng ngủ. Trên gương mặt cậu còn vương chút đỏ ửng của men say, chiếc cổ hơi ngả ra sau, đường nét xương hàm hiện lên một cách rõ ràng và đẹp đẽ lạ thường. Làn da của Cố Nguyên vốn đã trắng đến mức phát sáng, sau khi uống rượu lại càng toát ra một sắc hồng mê người. Cậu ngủ rất sâu, hơi thở đều đặn, giống như một con mèo nhỏ đáng yêu. Ngay cả khi được đặt lên giường cũng không tỉnh lại. Mặc Lâm cởi áo khoác ngoài của cậu ra, đầu ngón tay đặt lên chiếc khuy đầu tiên của áo sơ mi xám bên trong, đang do dự không biết có nên cởi một cúc cho cậu hay không, để tối ngủ được thoải mái hơn một chút. Lúc này, Ôn Tử Hàm đang đứng ở cửa bất ngờ ho khẽ một tiếng: “Anh định làm gì?!” Giọng điệu của Ôn Tử Hàm đầy khó chịu: “Tôi là vật trang trí đấy à?” Mặc Lâm cẩn thận đắp chăn kín lại cho Cố Nguyên, sau đó dừng lại một chút để ngắm khuôn mặt khi ngủ của cậu, hạ giọng nói: “Nhỏ tiếng chút.” Ôn Tử Hàm nhăn mặt như cái bánh bao, cũng hạ giọng: “Anh nhìn đủ chưa?” “Làm sao mà nhìn cho đủ được.” Mặc Lâm khẽ nhếch khóe môi, trong lòng ngọt ngào như vừa uống mật. “Anh đừng quá đáng đấy, đã muộn lắm rồi. Không đi ngủ thì tôi đuổi anh ra thật đấy!” Ôn Tử Hàm bắt đầu mất kiên nhẫn. Mặc Lâm đứng dậy khỏi
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/2921372/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.