Chương 104 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Tần San trầm ngâm một lúc, cuối cùng lắc đầu. Cố Nguyên nghiêng người về phía trước, khuỷu tay chống lên mặt bàn, mười ngón tay đan lại, hít sâu một hơi: “Em nghĩ kỹ lại xem… đã từng gặp người đàn ông nào lạ mặt chưa? Khoảng 26 tuổi, cao khoảng 1m78, thuận tay trái, dáng người hơi gầy, mắt phượng, mặt trái xoan, giọng nói nghe rất kỳ lạ…” Đoạn Dương không để lại ảnh chụp, nên Cố Nguyên chỉ có thể dựa vào miêu tả của Mặc Lâm để hình dung ra dáng vẻ đại khái của hắn. Lý Mông hơi mơ hồ: “Cố Nguyên, cậu đang nói đến… chân dung tội phạm sao?” Từ lúc bước vào phòng thẩm vấn đến giờ, Cố Nguyên vẫn luôn nhấn mạnh đến “người kỳ lạ”, “người đàn ông lạ mặt”… Tại sao thầy Mặc và Cố Nguyên lại tập trung vào một người đàn ông? Chuyện này có liên quan gì đến đàn ông sao? Chân mày Tần San dần nhíu lại: “Em… em…” Cô có vẻ muốn nói gì đó, nhưng đến khi mở miệng thì lại nghẹn lại, Cố Nguyên nhìn thẳng vào mắt cô, cố gắng tìm kiếm thêm thông tin từ đó: “Sao vậy? Cứ nói ra đi…” Tần San ngẩn người: “Kỳ lạ thật… em bỗng dưng chẳng nhớ được gì cả… sao lại thế này?” Nhìn vẻ mặt ngơ ngác của cô, Cố Nguyên gần như đã đoán được chuyện gì xảy ra. Nếu một đoạn ký ức của con người bị xóa đi trong quá trình thôi miên, thì đúng là sẽ sinh ra trạng thái mất trí nhớ. Tuy nhiên, trong tiềm thức vẫn còn giữ lại một ấn tượng mơ hồ.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/2921421/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.