Chương 122 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Mọi chuyện vẫn tiếp tục diễn biến theo chiều hướng tồi tệ hơn. Mạch máu ở đầu ngón tay của An An bắt đầu gặp vấn đề. Trong vài ngày sau đó, các ngón tay cô luôn trong tình trạng tím tái, sau đó sưng phồng lên, vùng da cục bộ bắt đầu hoại tử và nhiễm trùng. Cô xoay con mắt duy nhất còn có thể cử động, nhìn chằm chằm vào những ngón tay đã tím đến mức gần như đen lại của mình, cùng một con ruồi đang lượn lờ quanh ngón tay. Con ruồi đó to lớn dị thường, toàn thân đen sì, lưng mọc đầy lông đen dày đặc. Mỗi lần vỗ cánh, nó phát ra tiếng vo ve rất to, khiến An An khó mà làm ngơ trước sự hiện diện của nó. Giây tiếp theo, con ruồi đáp xuống ngón tay cô, khiến da đầu cô tê rần cả lên. Ruồi bò trên ngón tay cô, thản nhiên chà xát hai chân trước, hoàn toàn không cảm nhận được ánh mắt đang trợn tròn nhìn chằm chằm vào nó của chủ nhân ngón tay. An An biết con ruồi đó định làm gì, ngón tay bị nhiễm trùng và phân hủy chính là nơi lý tưởng để nó đẻ trứng. Cô không thể để nó muốn làm gì thì làm, nhưng cô chẳng làm gì được, ngay cả một con ruồi cũng không xua đuổi nổi. Cô chỉ còn biết cố hết sức cất cao giọng gọi người đến giúp. Y tá nghe tiếng chạy đến, nhưng lại có rất nhiều việc phải làm. Cô ta sốt ruột nói: “Tôi còn nhiều bệnh nhân phải chăm sóc, không thể lúc nào cũng đứng cạnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-1/2921439/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.