Chương 17 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan “Sau đó không lâu, Chu Tử Minh và Lưu Vân ở bên nhau. Mọi thứ vẫn không hề thay đổi vì sự ra đi của chú Chu, tất cả mọi người vẫn sống rất tốt như trước.” Vạn Xu khẽ cười lạnh: “Thật ra đôi khi em vẫn mơ thấy chú Chu, nhưng không còn buồn như trước nữa. Có lẽ vì mọi người đều đang hướng về phía trước, còn chú Chu thì đã trở thành quá khứ. Đêm hôm chia tay chú Chu, em đã có một linh cảm chẳng lành, nhưng em không ngờ lần đó lại là lần cuối cùng được nhìn thấy chú. Anh có từng cảm nhận cái cảm giác người thân đột ngột biến mất không? Anh nghĩ họ đã chết, nhưng trong lòng vẫn mong họ còn sống ở đâu đó trên thế giới này. Có lẽ vì sau khi chú Chu rời đi, em đã khóc quá nhiều, nên suốt hai năm sau đó, em không còn khóc nữa. Hôm nay xem như là ngoại lệ… Em đã thề sẽ trở thành một luật sư giỏi, đưa tất cả kẻ xấu xung quanh ra trước pháp luật, để chú Chu quay về!” Mặc Lâm im lặng trong giây lát. Anh cảm nhận được từng câu Vạn Xu nói đều là thật. Nếu không trải qua những dày vò và đau khổ đó thì sẽ không thể có được sự thấu hiểu sâu sắc như vậy. “Chu Tử Minh bắt đầu ở chung với Lưu Vân từ khi nào?” Mặc Lâm bất ngờ chuyển chủ đề. Có lẽ vì sự chuyển chủ đề quá đột ngột, Vạn Xu ngẩn ra một chút: “Năm ngoái, ngày 20 tháng 5.” Mặc Lâm hỏi: “Tại sao
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/2921473/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.