Chương 20 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Trong đại sảnh đồn cảnh sát, bỗng nhiên vang lên tiếng nhạc chuông điện thoại cực lớn, do âm lượng quá to lại đột ngột vang lên, tất cả mọi người đều giật mình. Bàn làm việc của Vương Nhạc rung bần bật, nước trong cốc tạo thành từng gợn sóng. Nguồn rung phát ra từ chiếc điện thoại nhặt được tại hiện trường vụ án. Dù là điện thoại thông minh, nhưng Vương Nhạc thích gọi nó là “máy cho người già”. Anh liếc nhìn số lạ hiện lên trên màn hình, bấm nghe máy, ba giây sau lại cúp máy. Bên cạnh, Lý Mông thò cổ ra hỏi: “Lại là điện thoại quấy rối à?” “Môi giới bán nhà.” Ngón tay Vương Nhạc lướt trên túi vật chứng đựng chiếc điện thoại cũ: “Tôi thấy chắc phải đổi nhạc chuông thôi, to thế này thì ai chịu nổi!” “Đừng đổi!” Lý Mông nói: “Biết đâu nhạc chuông này có ý nghĩa gì đó!” “Chẳng phải chỉ là một bài DJ sôi động thôi sao?” Vương Nhạc không đổi nhạc chuông, chỉ giảm âm lượng và tắt rung, rồi hỏi Mộng Lan: “Số điện thoại tra được thế nào rồi?” Mộng Lan: “Số này đăng ký dưới danh nghĩa công ty Hằng Mục, người đăng ký đã nghỉ việc từ lâu. Sim này vẫn được công ty trả phí duy trì, suốt một năm qua không có lịch sử cuộc gọi nào, mấy cuộc gọi quấy rối cũng chỉ bắt đầu vài ngày gần đây. Rất khó tra xem ai đã dùng, trừ khi họ từng dùng số này để đăng ký tài khoản cá nhân trên mạng, nếu không thì gần như không tra ra được.” Cố Nguyên nghe
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/2921476/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.