Chương 39 Tác giả: Phàm Phạm-er | Editor: Chan Một cửa hàng tên là “Thâm Lam Thủy Tộc” xuất hiện trong tầm mắt của Cố Nguyên, trên cửa kính của cửa hàng treo tấm biển “Tạm ngừng kinh doanh”, khóa lại bằng ổ khóa chữ U. Cố Nguyên nhìn qua cửa kính vào bên trong, phát hiện đồ đạc gần như đã được dọn sạch, chỉ còn mấy ổ cắm điện rơi trên sàn. Cậu chú ý thấy trên cửa kính dán thông tin sang nhượng cửa hàng cùng một dãy số điện thoại. Cậu lập tức lấy điện thoại bấm gọi. Chuông reo vài tiếng, đầu dây bên kia có một người đàn ông bắt máy: “Xin chào?” Cố Nguyên vừa mở miệng đã nói thẳng: “Tôi là cảnh sát.” Người kia giật mình, giọng căng lên: “Cảnh sát? Có chuyện gì vậy?” Cố Nguyên: “Mặt bằng của anh có liên quan đến một vụ án mạng, mong anh hợp tác điều tra.” Người kia kinh ngạc: “Án mạng? Không phải… án mạng thì liên quan gì đến cửa hàng của tôi? Giờ mấy cuộc gọi lừa đảo đổi phong cách à? Đúng là thần kinh!” Nói xong, hắn cúp máy cái rụp. Cố Nguyên bị câu nói của đối phương làm sững người, mắt trừng to. Lý Mông hỏi: “Sao thế?” Cố Nguyên: “Hắn cúp máy tôi.” Lý Mông: “Không sao, để Mộng Lan gọi cho thằng ngu đó!” Hai mươi phút sau, một người đàn ông thấp bé chạy tới: “Hai đồng chí cảnh sát, lúc nãy xin lỗi nhé, tôi tưởng là lừa đảo qua điện thoại!” Người đàn ông lập tức mở ổ khóa chữ U, kéo cửa kính ra. Một mùi hôi thối khó chịu lập tức xộc vào. Cố Nguyên lập tức cảnh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-nguoi-tham-men-phap-y-co-phan-2/2921495/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.