🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Vào một buổi chiều trời trong nắng ấm, Lê Phụng chợt nhớ đến một thứ mà mình đã bỏ quên —— đôi tượng nhỏ mà hắn làm ở một tiệm gốm DIY.

Trên đường lái xe đi đến cửa hàng, hắn vô thức nhớ lại toàn bộ ngọn nguồn của việc ấy. Ban đầu mọi chuyện rất tình cờ, trong số những kỹ năng yêu đương mà Lê Ân nói với hắn, có một cái là phải tích cực chạy theo trào lưu yêu đương của giới trẻ, để giữ cho tình yêu luôn tươi mới.

Lê Phụng là kiểu người luôn đứng ngoài mọi trào lưu, sau một hồi vắt óc chẳng nghĩ ra được gì, hắn đành dò hỏi trợ lý của mình. Trợ lý nói hiện giờ nhiều cặp đôi trẻ thích làm đồ thủ công cùng nhau, cũng giới thiệu cho hắn một địa chỉ, là một cửa hàng gốm DIY mới khai trương.

Hắn muốn tự mình đi trải nghiệm một phen, sau đó mới quyết định có đưa Hề Ngọc Nhữ đi cùng không. Nhưng khi lái xe đến cửa hàng đó, ngồi vào trong rồi, hắn vẫn chưa nghĩ ra mình rốt cuộc muốn làm gì. Ở phương diện này, Lê Phụng thật sự thiếu thốn kinh nghiệm đến đáng thương.

Thế nhưng, giống như đã trở thành một bản năng ăn sâu trong xương tủy, mặc dù đầu óc vẫn còn đang suy nghĩ, tay hắn đã không tự chủ được mà di chuyển, có lẽ là nhờ thói quen tốt đẹp hình thành nên từ những dịp cuối năm, khi hắn nhào bột cùng Hề Ngọc Nhữ.

Chẳng bao lâu sau, một hình người theo phong cách chibi đã hình thành trong tay hắn. Là Bé Ngọc.

Sau khi tạo hình các đường nét trên khuôn mặt, hắn theo bản năng muốn nặn thêm vài lọn tóc xoăn cho Bé Ngọc. Nhưng ngay khi vừa vo xong một lọn tóc, hắn chợt rơi vào một cảm giác mông lung và bối rối. Trong khoảnh khắc ngắn ngủi ấy, Lê Phụng dường như ngộ ra điều gì đó.

Về Bé Ngọc, mỗi năm hắn đều muốn mình có thể làm tốt hơn năm trước —— khuôn mặt rõ ràng hơn, vóc dáng giống với thực tế hơn, khí chất cũng giống người thật hơn. Thế nhưng từ trước tới nay, dường như đó chỉ là hình tượng Hề Ngọc Nhữ mà hắn kỳ vọng, chứ không phải Hề Ngọc Nhữ ngoài đời.

Lê Phụng nên thừa nhận một chút, cách hắn dùng để giữ Hề Ngọc Nhữ bên mình thật sự ti tiện, ngay từ lần đầu tiên đã như thế, giả ngoan giả nai, cố tình dụ dỗ. Sau khi có được anh rồi, Lê Phụng lại luôn cố gắng khắc sâu dấu ấn của mình lên người đối phương, một dấu ấn không thể bị thời gian mài mòn, không thể bị người khác xóa bỏ, sau đó ép buộc đối phương phải ở bên mình lâu dài, mặc cho năm tháng đổi dời, dần dần trở thành một quy luật khách quan không thể thay đổi bằng ý chí chủ quan.

Lê Phụng luôn làm như vậy, và vẫn cho rằng làm vậy chẳng có gì sai.

Nhưng khi Hề Ngọc Nhữ bật khóc nói với hắn rằng anh rất đau khổ, Lê Phụng đột nhiên ý thức được điều mà hắn vẫn luôn kiên trì làm dường như không đúng lắm.

Hắn nhớ đến Lê Ân ngốc nghếch cũng từng nói được một câu rất sâu sắc: “Người yêu không phải là vật tư hữu, yêu một người thì phải tôn trọng sự độc lập trong linh hồn của người đó.”

Nhưng sự nhút nhát của hắn khiến tình yêu mà hắn dành cho Hề Ngọc Nhữ cũng trở nên hẹp hòi, hắn chưa từng tôn trọng người hắn yêu.

Nhận ra được điều này, Lê Phụng cảm thấy vừa khổ sở vừa sảng khoái, như thể xé toạc vết thương đang mưng mủ của mình, dốc nguyên chai cồn lên đó, dùng phương pháp tự hành hạ bản thân để chữa lành những vết sẹo đã mục rữa từ lâu.

Sự giác ngộ đó khiến hắn vứt bỏ nhúm tóc xoăn mình đã làm, sau đó làm lại một mái tóc thẳng mượt cho Bé Ngọc phiên bản 10.0.

Giống Hề Ngọc Nhữ hơn rồi.

Cẩn thận hoàn thành Bé Ngọc rồi, Lê Phụng lại theo lệ thường nhanh chóng nặn một Quả Lê Nhỏ chỉ có cái tay dùng để nắm tay Bé Ngọc là nhìn rõ ràng, giống hệt những năm trước. Sau khi chắc chắn hết thảy đều hoàn hảo, hắn bèn chuyển tác phẩm của mình cho chủ tiệm xử lý bước tiếp theo.

Vốn dĩ hắn định chờ nung xong sẽ đến lấy cặp tượng, nhưng sau đó quá nhiều việc xảy ra, mức độ ưu tiên của chuyện này bị đẩy xuống. Lê Phụng cũng quên khuấy, mãi đến giờ mới nhớ ra.

Đẩy cửa ra, Lê Phụng bắt đầu tìm kiếm nhân viên cửa hàng đã đón tiếp mình lần trước. Nhìn quanh một vòng, dừng lại trước quầy lễ tân, hắn bất ngờ nhìn thấy người quen —— alpha có tên Lương Gia Thật.

Trong tất cả những người mà Lê Phụng biết, đây là người ít có khí chất alpha nhất. Cậu yếu đuối, sợ sệt, nhạy cảm, giống như không thể nào chịu trách nhiệm với chính cuộc đời của mình. Hắn tự cảm thấy đánh giá của mình về Lương Gia Thật và cực kỳ công bằng và khách quan, không bị yếu tố cá nhân ảnh hưởng.

Hơn nữa, mùi phoromone alpha từng khiến hắn hiểu nhầm Hề Ngọc Nhữ cũng là của Lương Gia Thật. Từ lúc còn ở châu D, người này đã luôn quanh quẩn bên cạnh Hề Ngọc Nhữ, dùng đủ mọi cách để thu hút sự chú ý của anh, kiên trì không bỏ cuộc —— Cuộc cãi vã đầu tiên giữa hắn và Hề Ngọc Nhữ cũng bắt nguồn từ alpha này.

Tóm lại, Lệ Phụng không có thiện cảm với cậu lắm, thật không ngờ, cửa hàng này lại do alpha kia mở.

Lương Gia Thật dường như cũng nhìn thấy hắn, trên mặt thoáng sửng sốt, nhưng nhanh chóng bước đến tiếp đón: “Chào cậu, đến tìm anh Hề sao? Hôm nay anh ấy không đến đây.”

Lê Phụng cảm thấy lời này của Lương Gia Thật thật khó hiểu, tại sao hắn muốn tìm Hề Ngọc Nhữ lại đi đến lãnh địa của người khác để tìm? Tuy hắn và Hề Ngọc Nhữ vẫn chưa trở lại chung sống với nhau, nhưng hiện tại quan hệ hai người đã cực kỳ gắn bó, hoàn toàn không cần người khác làm cầu nối.

“Không phải.” Hắn hạ mắt nhìn alpha gầy gò thấp hơn mình này, “Tôi đến lấy tác phẩm của tôi.”

Lương Gia Thật ngạc nhiên: “Tác phẩm của cậu?”

Lê Phụng định lấy phiếu hẹn trong túi ra, nhưng Lương Gia Thật bỗng nhiên sực tỉnh, nói: “A, tôi biết cậu nói cái nào rồi, cặp tượng nhỏ đúng không? Cậu đi với tôi.”

Hắn do dự vài giây, rồi cũng bước theo. Đối phương đưa hắn vào một phòng nghỉ nhân viên mà khách hàng không được vào, lục lọi trên tủ một lúc, rồi lấy ra một chiếc hộp quà nhỏ được gói rất tinh xảo, trên còn có nơ thắt bằng ruy băng màu xám tro.

“Đây, của cậu.” Lương Gia Thật đưa hộp quà đến trước mặt hắn.

Lê Phụng không cầm lấy, hắn không nhớ mình từng yêu cầu làm việc này.

Lương Gia Thật nhanh chóng xua tay giải thích: “Đừng hiểu nhầm, cái này không phải tôi làm đâu, cậu về mở ra sẽ biết.”

Không phải cậu ta làm? Lê Phụng cụp mắt, trầm tư trong chốc lát.

Nếu không liên quan đến Lương Gia Thật, thì dựa vào những gì hắn biết cùng những lời cậu vừa nói, rất dễ suy ra đáp án đang được che giấu: hộp quà này khả năng cao là do Hề Ngọc Nhữ làm. Vậy nên cảm giác không vui trong lòng hắn lập tức tan biến, hắn nhanh chóng nhận lấy hộp quà từ tay Lương Gia Thật.

Trao đổi xong, không còn lý do để ở lại, khi hắn chuẩn bị rời đi thì Lương Gia Thật đột nhiên lên tiếng: “Cậu Lê, mười năm trước cậu từng đến châu D đúng không?”

“Lần trước gặp cậu ở hộp đêm, tôi thấy hơi quen mắt, hóa ra trước đây đã gặp nhau rồi, thật sự không ngờ cậu lại ở cùng anh Hề.”

Cách nói của Lương Gia Thật có chút kỳ lạ, có dấu hiệu sắp khơi lại chuyện cũ. Dù sao thì những lần tương tác ít ỏi giữa họ cũng chẳng thể gọi là thân thiện.

Lê Phụng cảm thấy thế này thật phiền phức, nhưng hắn không muốn phát sinh mâu thuẫn gì với bạn của Hề Ngọc Nhữ, bởi vì làm vậy Hề Ngọc Nhữ nhất định sẽ buồn lòng. Hắn nhàn nhạt nhìn Lương Gia Thật, chờ cậu nói câu tiếp theo.

“Nhưng hai người thật sự rất xứng đôi.” Lương Gia Thật nói, “Bởi vì cả hai đều là những người rất ưu tú.”

Lê Phụng: “…”

Lương Gia Thật ngượng ngùng cười một cái: “Nói thật, trước đây tôi có chút hiểu lầm cậu, cảm thấy mấy cậu ấm nhà giàu tính tình không tốt, xem thường những người ở khu ổ chuột bọn tôi. Đến giờ mới biết, đó là định kiến của tôi thôi, thật ngại quá!”

Lê Phụng vẫn không mở miệng, lần này là vì không biết nên nói gì.

Hắn phát hiện Lương Gia Thật thế mà lại hoàn toàn khác với những gì mình nghĩ, cũng không có vẻ thù địch với hắn —— nếu đổi thành omega tên Lam An Bình hay đi cùng Hề Ngọc Nhữ kia, nhất định sẽ ném cho hắn ánh mắt lạnh lùng, đồng thời thầm mắng chửi hắn trong lòng.

Hắn lùi lại một bước, dời mắt khỏi Lương Gia Thật: “Không sao.”

Lại nói: “Cậu là bạn của Hề Ngọc Nhữ.”

Hai người không còn gì để nói, sau khi tiễn hắn ra khỏi cửa hàng, Lương Gia Thật tiếp tục bận rộn với công việc của mình, còn Lê Phụng thì xoay người lên xe.

Lê Phụng cắm chìa khóa xe, thắt dây an toàn, nhưng vẫn chưa khởi động ô tô.

Theo trình tự thông thường, hắn nên về nhà trước, sau đó tìm một nơi thích hợp rồi mới mở hộp quà trong tay. Thế nhưng Lê Phụng lại có một linh cảm mơ hồ, cảm thấy thứ được ẩn giấu bên trong chắc chắn sẽ khiến hắn bất ngờ và vui sướng, và vì thế, trong lòng hắn nổi lên sự gấp gáp mãnh liệt đến không thể chờ nổi. Cảm giác ấy thôi thúc hắn tháo ruy băng, rồi không tự chủ được mà tiếp tục mở hộp ra.

Bên trong là bức tượng nhỏ do hắn chính tay nặn ra, không có gì để nghi ngờ.

Là nó, mà cũng không hẳn là nó.

Món đồ mà hắn sáng tạo ra đã thay hình đổi dạng —— trên đầu Bé Ngọc có thêm vài sợi tóc uốn xoăn, còn Quả Lê Nhỏ thì đã có một gương mặt có đường nét rõ ràng. Trên tay nó vẫn ôm một quả lê nhỏ như thường lệ, hai cái tượng nhỏ tay trong tay như mọi lần.

Một gương mặt có đường nét rõ ràng.

Đầu ngón tay hắn đặt lên mặt nó, miết mạnh vài lần, cảm nhận được những đường nét gồ ghề lồi lõm, không thể nào ngó lơ.

Trái tim Lê Phụng đột nhiên nảy mạnh một chút, hô hấp vốn ổn định bắt đầu rối loạn, sinh ra cảm giác choáng váng đến mức ù tai. Hắn cúi gập người, tựa vào tay lái thở gấp mấy hơi, rồi cẩn thận cất lại hộp quà, sau đó hắn lái xe rời đi với tốc độ tối đa, hướng thẳng đến nơi Hề Ngọc Nhữ đang sống.

Từ cửa hàng đến nhà Hề Ngọc Nhữ mất tổng cộng ba mươi phút hai mươi tám giây, trái tim Lê Phụng nảy loạn hai ngàn bảy trăm bốn mươi hai nhịp. Khi gõ cánh cửa đang đóng chặt ấy, trái tim hắn lại dồn dập đập mạnh vài lần nữa, chấn cho lồng ng.ực phát đau.

Mười hai giây sau, cánh cửa được mở ra từ bên trong. Cho đến khi khe cửa đủ rộng để lách vào, hắn lập tức nghiêng người, ôm chầm lấy người vừa mở cửa.

Vòng eo mềm dẻo, đường nét rõ ràng, cơ bắp mềm mại lúc thả lỏng, và thân nhiệt ấm áp, mọi thứ đều chân thật đến lạ thường, ngay trước mắt hắn, ngay bên cạnh hắn.

Chóp mũi chạm vào nhau, trong đôi mắt của Hề Ngọc Nhữ, Lê Phụng thấy rõ gương mặt mình.

Hai mươi bảy năm qua, chưa bao giờ rõ ràng đến thế.

Vậy là hắn hỏi: “Hề Ngọc Nhữ, em có thể hôn anh không?”

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.