Hỏng bét! Từ Châu Dương đang đeo khẩu trang, chắc chắn Hoắc Cẩn Hành không biết anh ta là ai nên mới đi thẳng tới?
"Khụ khụ." Từ khi vào giới cô chưa bao giờ nghĩ đến chuyện tiết lộ quan hệ với Hoắc Cẩn Hành, thế là cô liền đẩy người ra sau: "Anh đợi lát nữa nhé, em nói với bạn đôi câu đã."
Từ Châu Dương cũng rất nghi hoặc, người đàn ông xuất hiện bên cạnh Diệp Linh Thính này là ai?
Thân hình và khuôn mặt này, sao cứ có cảm giác đã gặp nhau ở đâu rồi?
"Thầy Từ, hôm nay em đến đây với người nhà, cũng đang định về nhà." Đây tương đương với uyển chuyển từ chối lời mời đi dạo cùng của anh ta: "Chúc thầy đi chơi vui vẻ."
Đã nói đến nước này, Từ Châu Dương cũng không ép buộc nữa, anh ta nhẹ nhàng nói: "Năm mới vui vẻ."
Diệp Linh Thính vội vàng gật đầu, không chú ý thấy cảm xúc của người đàn ông phía sau đã thay đổi, ánh mắt sắc bén của anh bắn thẳng lên người Từ Châu Dương.
Nếu nó có thể hóa thành thực thể, có lẽ Từ Châu Dương đã bị vạn tiễn xuyên tâm rồi.
"Anh, chúng ta đi thôi." Diệp Linh Thính trở lại bên cạnh anh, chỉ muốn che mặt chuồn đi.
Ngay lúc mấu chốt, thế mà Hoắc Cẩn Hành lại đứng yên không động đậy.
Diệp Linh Thính hiếu kỳ quay lại, bị anh giữ chặt cánh tay, bất đắc dĩ dừng bước.
Cô khó hiểu ngửa đầu lên, Hoắc Cẩn Hành đứng đối diện cô, đôi con ngươi thâm thúy phản chiếu hình bóng cô.
Ngón tay Hoắc Cẩn Hành trượt từ vai
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-sao-giong-dieu-va-ve-mat-cua-co-ay-lai-treu-nguoi-den-the/2306427/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.