Editor: Gấu Gầy
Ta tên là Tông Tử Nghêu, năm nay tám tuổi, là Thái tử của Đại Uyên.
Cụ cố của ta là một lão Tướng quân, ta cũng không biết cụ cố tên gì, từ khi ta sinh ra đã gọi cụ cố là cụ cố, người khác gặp cụ cố cũng đều cung kính gọi cụ cố là lão Tướng quân, cho nên ta chưa từng biết tên cụ cố.
Cụ cố rất thích ta, từ nhỏ đã mang ta theo bên cạnh. Tất nhiên, ông cũng nghiêm khắc hơn những người khác rất nhiều.
Mỗi ngày, ta phải thức dậy từ sáng sớm để đọc sách học chữ, sau bữa trưa, ta được nghỉ ngơi một lúc, buổi chiều còn phải luyện võ, buổi tối thì phải kiểm tra bài vở.
Tuy nhiên, ta rất yêu quý cụ cố, vì vậy cũng không cảm thấy mệt mỏi lắm.
Cụ cố thường xuyên nói rằng, ta là người mà cả phủ chờ đợi đã lâu. Khi nhắc đến phụ vương, cụ cố luôn tỏ vẻ bùn nhão không dựng nên tường, hơn nữa còn nhắc nhở ta tuyệt đối không được học theo thói xấu của người.
Nhưng mà năm nay cụ cố cũng đã già rồi, cộng thêm việc ta cũng đã lên ngôi Thái tử, coi như hưng thịnh gia môn rạng rỡ tổ tông, lão nhân gia vì thế cũng thả lỏng không ít, an hưởng tuổi già.
Chỉ là, thực ra ta rất thích phụ vương.
Bởi vì tất cả mọi người đều muốn ta học hành chăm chỉ, tận tình khuyên bảo nói ta là Thái tử Đại Uyên, phải lấy quốc sự xã tắc làm trọng.
Chỉ có phụ vương, lúc nào cũng chẳng hề để ý nói, con nít phải
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-the-uong-mot-ly-khong/288956/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.