Biên tập: Ross
Chương 72: “Anh muốn cùng em.”
Ôn Trình Lễ thấy phản ứng của cô có chút thú vị:
“Anh cũng không xem nhiều như em.”
Vào trang web đó, anh chỉ tò mò xem thường ngày cô đọc loại tiểu thuyết nào.
“Em không thích anh xem à?” Anh hỏi.
Chúc Tòng Duy từ từ ngồi xuống bên cạnh anh, nhúng chân vào nước, nhẹ nhàng nói:
“Không phải… chỉ là em cảm thấy hơi kỳ lạ.”
Ôn Trình Lễ khẽ vuốt phẳng chiếc váy bơi của cô:
“Kỳ lạ ở đâu?”
“Em không thể tưởng tượng được dáng vẻ của anh khi đọc mấy cuốn tiểu thuyết đó.” Cô đáp.
Trong sân không có đèn sáng trắng mà chỉ có ánh sáng dịu nhẹ, bên bờ hồ hơi nước lượn lờ. Chúc Tòng Duy chống tay lên mặt đá, đôi mắt cụp xuống quan sát anh.
Ngũ quan của anh thật nổi bật, trong ánh sáng thế này lại càng điển trai thanh tú hơn, so với ban ngày thêm phần phóng khoáng.
“Chẳng lẽ anh cần một nghi thức đặc biệt nào đó?” Ôn Trình Lễ hơi bất đắc dĩ, “Chỉ xem như đọc một câu chuyện thôi mà.”
Cũng chỉ để mở mang thêm chút kiến thức.
Những tiểu thuyết đó phần lớn do nữ giới viết, đối với anh, đây là cách để hiểu họ thích gì.
Trước đây, anh thường chỉ nhìn nhận từ góc độ của đàn ông.
Chúc Tòng Duy hỏi điều cô tò mò nhất:
“Vậy anh đọc có cảm thấy gì không?”
Ôn Trình Lễ:
“Tạm thời chưa.”
Đọc câu chuyện của người khác, sao có thể có phản ứng được chứ?
“Thật không? Anh đúng là tâm tĩnh như nước vậy?” Chúc Tòng Duy thắc mắc. Bình
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-tinh-ket-hon-khuong-chi-ngu/2699474/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.