Khách sạn Caesar, sảnh tiệc tầng bốn.
Ánh sáng tím từ những chùm đèn treo lấp lánh như sương khói. Các quý cô váy dài trễ vai, trang điểm tinh tế, bóng lưng uyển chuyển, nụ cười e ấp như hoa hé nở. Đám đàn ông phần lớn ăn mặc vest chỉnh tề, tụ tập ba ba năm năm, tay cầm ly rượu, chuyện trò rôm rả.
Rượu sóng sánh trong ly pha lê, năm ngón tay mềm mại nắm lấy chân ly cao. Ngón tay thon dài của Cố Diệu trắng ngần, trông còn mềm hơn cả tay phụ nữ.
Hắn ngồi ở lối đi trên cao, lan can trắng ngà che đi chiếc xe lăn được đặt làm riêng bên dưới.
Người đàn ông phương Tây tên là Torry lạnh lùng đứng sau lưng hắn, hệt như một pho tượng, ánh mắt không rời khỏi từng động tĩnh xung quanh, lấy Cố Diệu làm trung tâm.
“Đã chuẩn bị xong chưa?”
Cố Diệu khẽ lắc ly rượu vang đỏ, môi nhếch lên nụ cười tao nhã, giọng nói dịu dàng.
Torry gật đầu, giọng phổ thông vẫn chưa chuẩn: “Chuẩn bị xong rồi.”
Cố Diệu khẽ cười, ngửa đầu nhấp một ngụm rượu: “Vậy thì tốt.”
Cửa phòng bên cạnh bật mở, Cố Tinh Vân chống gậy bước ra, sau lưng là một đám người áo đen hộ tống. Ông ta mặc vest chỉnh tề, ánh mắt lạnh lẽo.
Phía sau ông là Ôn Hinh trong bộ váy đỏ rực như máu, vô cùng bắt mắt. Cố Tinh Vân liếc nhìn sảnh dưới, ánh mắt vốn lạnh lẽo giờ càng thêm băng giá.
“Đã trễ nửa tiếng rồi, nó vẫn chưa đến?”
Giọng ông lạnh như gió rét.
Vương Đức dáo dác nhìn quanh dưới sảnh rồi nói:
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-tong-tai-cung-chieu-thu-ky-truong-tan-troi/2770579/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.