Lâm Phàm treo ngoài cửa sổ, qua chỗ cắt trên cửa kính loáng thoáng nghe tiếng báo động nội bộ, thoáng suy nghĩ, kiên quyết chui lại vô phòng.Lâm Lỗi sửng sốt “Sao không đi? Bọn họ đã phát hiện ra rồi.”“Nếu chúng cắt dây, chúng ta đừng mong sống sót.” Lâm Phàm nhanh chóng tháo dây thừng trên người mình, đưa mắt ra hiệu cho hắn làm theo.Tiện tay vất dây thừng lên giường, hai thanh chim trả trượt từ ống tay áo ra đầu ngón tay, đứng sau cánh cửa, lỗ tai thính cẩn thận lắng nghe tiếng bước chân từ xa.Lúc này, cửa đột ngột bật mở, hai tên vũ trang đi vào, đối phương thấy cửa bị cắt và Lâm Lỗi còn đứng ngốc ra đó, nhất thời cũng kích động lên, giơ súng máy FN FNC trong tay lên ngắm Lâm Lỗi “Đi ra!”Lâm Phàm đứng sau cửa lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, nhanh như chớp vồ lấy hai người từ đằng sau, chim trả trong tay tàn nhẫn linh hoạt xẹt qua cổ đối phương, cả thanh quản cũng cắt gọn hơ.Hai người ngã ngửa ra đất, mắt trợn trừng ôm cái cổ không ngừng trào máu, muốn lên tiếng kêu cứu lại phát hiện bản thân chỉ có thể phát ra tiếng thở hổn hển.Vô tuyến nơi thắt lưng chúng không ngừng phát ra tiếng tra hỏi “Tình hình con tin trong phòng thế nào?”Đầu ngón tay Lâm Phàm mấp máy, thu hồi chim trả, tước vũ khí bọn chúng tiện tay quăng cho Lâm Lỗi, gằn giọng “Đi!”Vừa đi ra hành lang liền đối mặt với một tiểu đội vũ trang xông tới.
Hóa ra hai gã xui xẻo kia chỉ đi xung phong, ai ngờ lại đi chầu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-dac-cong-ngoc-nghech-cua-toi/480567/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.