Nụ cười bên môi Cố Niệm Niệm càng thêm sung sướng: *A, hiện tại biết là nói bậy rồi? Chẳng lẽ chỉ có Thái đại tiểu thư được nói bậy mà không cho người khác nói bậy à?”
Thái Thi Khả tức muốn hộc máu, Cố Xảo Xảo ở một bên giữ cô ta lại: “Khả Khả, không cần cùng tiện nhân này nói nhảm, cô ta cũng chỉ có chút công phu mồm mép như vậy thôi.”
Mấy nữ sinh bên cạnh cũng đi lên: “Phải đó Khả Khả, gian tình của cậu ta cùng Hà Thư Thư không ai không biết, hiện tại họn họ rất nổi danh ở trường chúng ta.”
Kế tiếp là một trận cười vang.
Hà Thư Thư vừa tức giận vừa bối rối nói: “Tôi cùng Niệm Niệm là trong sạch, những ảnh chụp ấí toàn bộ đều là giả.”
“A, Niệm Niệm, gọi thân mật như thế, còn nói không có gì.”
Có người cười nhạo nói.
Thái Thi Khả cũng hung ác mà nhìn chằm chằm Cố Niệm Niệm: “Cố Niệm Niệm, các người làm loại chuyện này còn nói ảnh chụp là ảnh ghép.
Lừa quỷ sao, cậu coi người khác là kẻ ngốc chắc!”
Việc Cố Xảo Xảo ghép ảnh cũng không nói cho Thái Thi Khả, cho nên Thái Thi Khả vẫn tưởng nhằm ảnh chụp đó là sự thật.
“Cậu muốn làm kẻ ngốc thì tôi cũng không có biện pháp.”
Cố Niệm Niệm không chút khách khí trừng mắt lại.
“Gian phu dâm phụ!” Thái Thi Khả cực kỳ tức giận nói.
“Miệng cậu sạch sẽ chút cho tôi!”
“Chẳng lẽ không phải sao!”
“Cậu mắt bị mù, những ảnh chụp đó là giả cũng nhìn không ral”
“Ha ha, nếu là giả Thái Thi Khả
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-lo-lem-cua-tong-tai/1377839/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.