- Cậu quên chiếc camera, tôi lắp ở góc cổng sao?? - hắn cười lên.
-...- cậu im lặng,không ngờ cậu lại sơ sót đến như vậy.
- Thật ra, cậu là ai? Vì sao muốn bọn tôi, gây chiến với nhau? Vì chẳng có lý do gì để cậu giúp Lăng Phong ngoài lý do cậu muốn chúng tôi gây kích? - vẻ mặt hắn có vẻ tươi hơn, vì đã đánh trúng điểm yếu của cậu.
"Uỵch"
Bỗng nhiên cậu quỳ rập xuống.
- Hàn Phong, tôi xin lỗi, vì đã phụ lòng tin của cậu. - cậu cúi đầu.
- Đã có gan làm, thì phải có gan chịu, tại sao phải quỳ mà xin lỗi?
- Hàn Phong, thật sự tôi chỉ vì bị ép buộc, không còn cách khác nên phải đành làm vậy... - cậu lí nhí, giọng nhỏ dần.
- Cậu nghĩ tôi tin cậu sao? - hắn nhếch mép, quăng cho cậu cái nhìn khinh bỉ.
- Tôi tin cậu sẽ nghe tôi, cậu biết rõ con người tôi như nào mà, cậu là người nắm tay, kéo lấy tôi, từ vũng lầy tăm tối, nên tôi mong cậu hãy tin rằng, tôi làm gì cũng có lý do, tôi xin cậu, hãy tha thứ cho tôi....- giọng cậu nghẹn lại.
- Được, tôi cho cậu cơ hội, nói, ai là người sai khiến cậu? Vì điều gì, mà cậu phải nghe lời họ? Người đó có mưu đồ gì? - hắn nheo mày.
[Dừng lại tại đây nha, đến lúc nói tới cô và anh rồi.]
Anh phóng xe nhanh trên đường, gió thổi lùa qua mái tóc cô.
- Hàn Phong. - cô khẽ gọi tên hắn.
Anh nghe thấy, liền có chút quặn đau và chạnh lòng. Anh không
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-mu/97825/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.