Emily lắc đầu: “Số lạ, chắc là số quảng cáo tiếp thị!”
Vẻ mặt người đàn ông lạnh lùng ừ một tiếng, châm điếu thuốc, hướng ra phía ngoài cửa xe, thở ra một làn khói.
Emily nhìn chằm chằm khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng của anh ra, nghĩ tới vừa rồi Đường Tâm Nhan đuổi theo chiếc xe một đoạn đường, cô ta bèn hỏi: “Hôm nay ở bộ phận của em có một người phụ nữ mang thai trông rất xinh đẹp.”
Người đàn ông có vẻ như không nghe thấy lời cô ta nói, anh ta nhẽo mắt, đường nét khuôn mặt càng trở nên sâu xa hơn trong làn khói.
Không thể nhìn ra cảm xúc gì trên mặt anh ta, dường như chẳng có cảm giác vui buồn hay tức giận gì.
Emily đặt tay trên đầu gối, không kìm được mà siết chặt tay lại, móng tay cắm sâu vào da thịt: “A Lãnh, anh sẽ không rời bỏ em chứ? Chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau đúng không?”
Cô ta thừa nhận, nhìn thấy Đường Tâm Nhan xuất hiện ở nước M, trong lòng cô ta không tránh khỏi luống cuống bất an.
Cô ta có thể tự tin trước tất cả mọi người, chỉ duy nhất người phụ nữ đó…
Vì sao cô lại xuất hiện ở đây?
Cô ta biết, sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày cô ta sẽ đối mặt với cô nhưng không ngờ ngày đó lại đến nhanh như vậy!
Cô ta thừa nhận, khoảnh khắc cô ta nhìn thấy Đường Tâm Nhan xuất hiện, cô ta đã cảm thấy vô cùng căng thẳng, đồng thời có một dự cảm chẳng lành.
Thế nhưng cũng có một chút kích thích chờ mong.
Điều
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1010623/chuong-459.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.