Tóc gáy anh được cắt tỉa gọn gàng, cứng rắn. Cứng rắn, đâm đâm, ngón tay của cô nhẹ nhàng vuốt ve ở phía trên, sau đó dùng lực ôm lấy cổ anh.
Gương mặt tuấn tú đến không tìm ra được chút tì vết nào hướng đến gần cô, hô hấp ấm áp phả xuống, khuôn mặt nhỏ của cô từng chút từng chút trở nên đỏ.
Chóp mũi cao thẳng của anh đặt ở bên trên mũi quỳnh của cô, giọng nói trầm thấp oa oa hỏi: “Có được không?”
Hai tay của Đường Tâm Nhan căng thẳng nắm chặt ga giường, trong mắt cũng chỉ có anh tồn tại, trong đầu hoàn toàn không có lý trí.
Tâm trạng hoàn toàn bị anh tác động.
Cô nhẹ nhàng ừ một tiếng.
Anh cúi đầu xuống, chiếm lấy cánh môi mềm mại của cô.
Đôi mi dày cong của cô nhẹ nhàng run rẩy.
Bàn tay của anh tiến vào trong quần áo cô.
Cô nhắm mắt lại, không dám nhìn vào ánh mắt của anh, nụ cười xinh đẹp trên gương mặt mang theo thẹn thùng đỏ ửng.
Anh đè ép cô.
Như tên đã lên dây.
Anh không có vội vã không nhịn nổi, mà hôn lên cánh môi xinh đẹp động lòng người một lần nữa.
Anh chậm rãi cùng cô hòa hợp vào nhau, hai tay cô bám vào bả vai rắn chắc có lực của anh, theo tiết tấu của anh, nhấp nhô, trầm luân.
……
Không biết qua bao lâu, cô mở ra đôi mắt mịt mù đê mê của mình, nhìn người đàn ông gần trong gang tất, trên trán anh phủ kín một tầng mồ hôi, từng giọt thuận theo góc cạnh rõ ràng trên mặt mà nhỏ xuống, ánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-ngot-ngao-lao-cong-om-mot-cai/1010644/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.