Xem xong phim, lúc đi ra khỏi phòng chiếu phim không ngờ Cố Trạm Vũ lại ở cùng phòng với họ.Qúy Chỉ Nhã mặc quần rộng thùng thình, yểu điệu gọi Cố Trạm Vũ.Vân Khanh nghe thấy, quay đầu theo phản xạ.Cố Trạm Vũ đi ra từ trong bóng tối, nhìn thấy cô, ngơ ngẩn, ánh mắt dần trở nên sâu hơn.Vân Khanh lùi về phía sau, thấy Qúy Chỉ Nhã đi tới khoác tay Cố Trạm Vũ.Cố Trạm Vũ buông tay ra, ánh mắt không dời Vân Khanh.Qúy Chỉ Nhã nhìn hai người đối diện, sắc mặt tái nhợt, hừ lạnh một tiếng có vẻ sắp nổi giận.Lục Mặc Trầm lạnh lùng chen vào giữa.“…”Tầm mắt Vân Khanh dời đi, ngay lập tức đi ra ngoài.Cửa ra rất nhỏ, bốn người đi song song phải chen chúc. Lục Mặc Trầm nhìn thấy Vân Khanh bị đụng trúng thì giữ cô lại nhưng lại chạm phải Qúy Chỉ Nhã.Qúy Chỉ Nhã kêu đau, “Á! Trạm Vũ… Lục Mặc Trầm anh thật không có đạo đức, không biết nhường cho phụ nữ đang mang thai sao? Anh đừng dùng cái vẻ cao quý đó coi thường người khác, hừ, Trạm Vũ mỗi phút có thể kêu gọi được 50 vạn tiền đầu tư, ông lão tán thưởng anh ấy không hết, cái sản nghiệp hoang đường của anh cứ cẩn thận đấy…”Lục Mặc Trầm quay đầu, Qúy Chỉ Nhã sợ đến sững người.Còn muốn mắng? Cô Trạm Vũ dùng ánh mắt lạnh như băng quát cô ta.Lục Mặc Trầm hoàn toàn không để ý, ung dung dắt Vân Khanh rời đi.Cố Trạm Vũ tức giận giơ tay tát, “Cô đúng là ngu ngốc! Ai cho cô nói những lời này hả!”Qúy Chỉ Nhã bị đánh đến ngu người, sờ sờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/co-vo-quyen-ru-ong-xa-dai-nhan-yeu-em-nua-di/669211/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.