Chỉ còn hơn một tiếng hồ nữa, là đã đến năm giờ để thi. Mười mấy phút trước, do nghi ngờ đã đắc tội với anh chủ kiêm người ra đề, tâm trạng Trình Thước không khỏi bồn chồn lo âu.
Anh co mình vào góc, tranh thủ từng phút, cúi đầu học thuộc lòng, lật đi lật lại mà học, học đến quên cả thời gian, học đến quên cả bản thân, cho đến khi có người nhẹ nhàng vỗ vai, anh mới ngẩng đầu lên nhìn. Hóa ra là Lục Hoài Khiên.
Sắp đến giờ thi viết rồi, anh lo lắng nghĩ.
Theo sau bước chân của Lục Hoài Khiên, Trình Thước chẳng buồn để ý xung quanh, nắm chặt tờ giấy A4 trong tay, dọc đường vẫn tiếp tục học thuộc lòng.
Đột nhiên người phía trước dừng bước.
Trình Thước không để ý, đâm sầm vào tấm lưng rộng của Lục Hoài Khiên, đau đến mức phải kêu lên một tiếng, lùi lại hai bước, xoa xoa đầu mũi.
Đứng trước cửa, Lục Hoài Khiên quay đầu liếc nhìn Trình Thước, giọng có chút bất đắc dĩ.
"Lo nhìn đường đi."
Trình Thước: "Òm."
Nói xong, anh lại cúi đầu lật tiếp một trang giấy, liếc nhìn những dòng chữ chi chít trên đó.
Lục Hoài Khiên đẩy cửa ra, dẫn Trình Thước vào trong, vẫn theo thói quen đóng cửa rồi khóa lại, cuối cùng đứng trước mặt Trình Thước.
Trình Thước biết, lúc này nếu mình còn lén nhìn tài liệu thì sẽ không lịch sự, đành ngoan ngoãn nộp lại.
Anh miễn cưỡng đưa tài liệu cho đối phương.
Lục Hoài Khiên khựng lại một chút, rồi nhướng mày nhận lấy, liếc nhìn Trình Thước: "Tôi phát hiện ra có lúc cậu rất
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cocktail-blue-tra-cac/2719296/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.