“Bởi vì…”
Trình Thước mấp máy môi, thoáng chốc lại không thốt nên lời.
Anh bất giác siết chặt đầu ngón tay, nghiến răng như thể muốn ép bản thân một phen, thế nhưng lời định nói ban đầu, vừa đến đầu môi lại đổi ý ngay: “Người bình thường sẽ cài là cha mẹ, nhưng anh cũng biết đấy, Hà Nhân đã ly hôn với Trình Vũ từ lâu rồi, tôi không muốn dính dáng gì đến bà ta nữa. Còn Trình Vũ, những gì ông ta làm với tôi còn quá đáng hơn cả Hà Nhân, nên tôi chắc chắn sẽ không cài họ làm liên hệ khẩn cấp của mình.”
“Nếu không phải cha mẹ, thì lựa chọn tiếp theo chỉ có thể là bạn bè. Đúng là tôi không chỉ có một mình anh là bạn, nhưng những người bạn thân thiết khác của tôi lại không ở cùng thành phố, thậm chí cách rất xa. Nếu tôi cài họ làm liên hệ khẩn cấp, lỡ như tôi gặp chuyện gì nguy cấp, họ muốn đến cứu tôi cũng phải vượt cả nửa đất nước Trung Quốc, không thực tế cho lắm.”
Lục Hoài Khiên bật cười một tiếng đầy ẩn ý: “Cậu nói cũng có lý.”
“Nhưng, chuyện đó thì có liên quan tất yếu gì đến việc tôi trở thành liên hệ khẩn cấp của cậu chứ?” Giọng điệu rõ ràng là thờ ơ, nhưng lại ngầm ẩn chứa mấy phần sắc bén, nghe hơi có vẻ dồn ép.
Hắn nhướng mày.
“Việc cậu không thể cài những người bạn kia làm liên hệ khẩn cấp, không có nghĩa là cậu buộc phải chọn tôi.”
Đầu móng tay trắng bệch vì dùng sức siết chặt, nhưng nét mặt Trình Thước vẫn không chút biến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/cocktail-blue-tra-cac/2719313/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.